ÁO KHOÁC VAI NGƯỜI - Trang 127

đi vào rồi lại đi ra với những chiếc túi đựng hàng và đoán xem thứ gì có ở
trong đó. Cái trò này làm tôi dịu lại và nguội xuống. Đó là một không gian
trung hòa giữa nhà tôi và căn hộ của bác tôi. Khi tôi trở về Benson Court,
bố mẹ tôi đã dọn gần xong món cá cuộn

[35]

ăn kèm với nước xốt cà chua và

món đậu đút lò lên một cái mâm đặt trước ti vi.

– Công việc có tốt không con? - mẹ tôi hỏi - Con có một ông chủ đáng

kính chứ?

– Đừng để ông ta lợi dụng chỉ vì ông ta trả lương cho con một cách

thậm thụt vì lén lút trốn thuế - bố tôi cảnh báo. - Loại người vi phạm pháp
luật như vậy không phải là người tử tế đâu.

– Con bé không đóng thuế - mẹ tôi nói.
– Đúng là điều anh muốn nói tới đấy. Người ta có thể bắt con bé vì

chuyện trốn thuế đó.

Tôi ngồi xuống một chiếc ghế bành cạnh bố mẹ và chúng tôi xem tin tức

trên ti vi.

– Anh phải nói là anh thấy bà này khá hấp dẫn đấy - bố tôi bình phẩm. -

Em thì thấy sao, hả Berta?

– Bà ấy nên đội một chiếc mũ. Nó sẽ khiến cho bà ấy nổi bật hơn, giống

như Nữ hoàng khi ở giữa một đám đông lớn.

– Một nhận xét tốt đấy. Có lẽ anh sẽ viết một lá thư.
– Đó chỉ là một ý kiến thôi mà. Nhưng anh định gửi thư đến đâu?
– Đến nhà bà ấy.
– Hay là anh cứ bỏ thẳng vào hộp thư nhà bà ấy. Đỡ phải mất một con

tem.

– Ta không thể đơn giản đi bộ đến thẳng trước nhà người ta rồi nhét thư

vào hộp thư của họ được, phải không nào? Chả nhẽ không có cảnh sát canh
gác, bảo vệ bà ấy khỏi những kẻ ám sát à?

– Những kẻ ám sát nào cơ?
– Mấy tên Ireland ấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.