ÁO KHOÁC VAI NGƯỜI - Trang 179

mộng về đêm của mình trong khi những trải nghiệm vượt qua cú sốc đau
thương khác tới và nằm im, không bị xáo trộn tại một chiếc hộp kim loại
đóng chặt kín đặt trong chiếc tủ com mốt nặng trịch của ông.

Không phải những lý do đã kể ở trên. Điều làm bác tôi thấy lo lắng là

một thứ thực tế hơn: ông sợ ngã. Ngay lúc ông bước xuống những bậc
thang cuốn đang chuyển động để đưa ta xuống các ga tàu điện ngầm, ngay
khi bàn chân phải của ông bước tới và bàn chân trái bước tiếp theo, tay phải
bấu chặt vào thanh vịn đang chạy của thang cuốn, nếu ông không hết sức
cẩn thận phối hợp động tác với giây phút bước ra khỏi thang cuốn, điều mà
ông cảm thấy mình không thể làm được, đặc biệt là với đôi mắt kèm nhèm,
mờ đục thì ông sẽ bị mất thăng bằng rồi ngã nhào mà chết. Đó là di sản để
lại của nhà tù: nỗi sợ những bậc thang bằng sắt.

– Ông ấy không dám đi tàu điện ngầm thêm chút nào nữa, - Eunice thì

thầm nói với tôi. - Tôi đã cố gắng giúp ông ấy nhưng ông ấy vẫn thấy hãi.
Ông ấy mua vé nhưng rồi sau đó phải vứt nó đi. Vừa mới nhìn xuống bên
dưới là ông ấy đã toát cả mồ hôi hột rồi.

Thế là chúng tôi đón một chiếc taxi, loại xe taxi màu đen đặc trưng của

thành phố London mà trước đây tôi mới chỉ đi duy nhất một lần trong đời
mình. Đó là khi bố mẹ tôi và tôi lên đường khởi hành tới ga Paddington, rồi
Hereford để làm đám cưới cho tôi. Đôi tay bố tôi run run lúc ông trao cho
người tài xế lái taxi hai tờ bảng Anh.

Tôi ngồi vào chiếc ghế lật còn ông bác Sándor và cô nhân tình Eunice

của ông tay trong tay ngồi đối diện tôi. Mái tóc xanh đen như bện tổ chim
của Eunice ngả vào đôi bờ vai to lớn nặng nề trong bộ đồ bảnh nhất của bác
tôi.

Chúng tôi sắp sửa đi đến một nơi mà tôi chẳng hề có tí khái niệm nào về

nó: một căn phòng lớn nằm bên trên một cửa hàng bán đồ sắt ở một con
phố bên kia đường Sussex Gardens, gần ga Paddington. Ta nhấn vào một
cái chuông ở cửa phụ và một bàn tay vô hình đẩy cửa cho ta vào. Mọi
người đang đến. Một số đem theo giày khiêu vũ đựng trong túi giấy, số
khác đã nhún nhẩy trong lúc nhón chân đi như lướt trên đường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.