ÁO KHOÁC VAI NGƯỜI - Trang 195

– Có một cái cửa nhưng lão ta lúc nào cũng khóa im ỉm. Tôi toàn leo ra

ngoài cửa sổ rồi nhảy xuống.

Người thợ lắp kính đã gỡ tấm kính bị vỡ xuống và đang chuẩn bị mát-tít

để gắn kính. “Cô em nhìn này. Chỉ cần nhảy xuống, thấp thôi ấy mà,” -
Claude nói. - “Tôi sẽ xuống trước rồi đỡ cô em. Nhưng tôi phải thay đồ
đã.”

Anh ta nhìn tôi suốt thời gian rút tay khỏi cái áo đồng phục và mặc vào

một chiếc áo khoác da treo trên móc đằng sau cánh cửa ra vào; nhìn tôi
không rời lúc chiếc áo phông màu trắng mặc ở trong bị giật lên bên trên
lưng quần vải xéc của anh ta, tôi thấy bụng anh ta tai tái nhợt nhạt, có nhiều
sợi lông màu đen mọc nhô lên từ bên dưới. Dấu ấn tai tái của những cơ
bụng phủ bóng khắp làn da của Claude. Anh ta nhìn mãi theo tôi lúc tụt
chiếc quần dài xuống, nhấc chân ra khỏi quần rồi mặc vào một chiếc quần
jeans ống tuýp; nhìn xem tôi có liếc mắt đến chiếc quần lót trắng của anh ta
không. Tôi quay đầu đi, thấy xấu hổ ngượng ngùng.

– Thế cô em có định đi không nào? - anh ta hỏi, nở một nụ cười mỉm

trên cái miệng nhục cảm gợi tình, những chiếc răng nhỏ cắn vào môi dưới
làm cho nó đỏ lên. - Quyết định đi. Còn tôi thì dù sao cũng sẽ xuống dưới
đó đây.

Tôi quan sát anh ta cúi người luồn qua gờ cửa sổ, rồi nhảy xuống, nhẹ

nhàng như một con mèo, tiếp đất bằng tứ chi, đứng thẳng người dậy và chìa
hai cánh tay ra.

– Đừng sợ, - anh ta la to lên với tôi - tôi đỡ giỏi lắm.
Tôi cảm thấy trong miệng mình một sự hào hứng kích động về một kết

quả chưa biết trước. Quay trở về căn phòng làm việc, đi bộ qua công viên,
ngồi xuống một băng ghế, ngắm nhìn lũ chim nước rồi về nhà ở Benson
Court hay là trèo qua gờ cửa sổ rồi thả mình rơi xuống.

– Cô em cứ định đứng đó suốt cả ngày hay sao? Cô có muốn xuống hay

không nào?

– Tôi không biết. Tôi…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.