ÁO KHOÁC VAI NGƯỜI - Trang 227

đấy, bố nói, chuyện này thậm chí không phải xảy ra ở một góc đường hay
trong hẻm mà ngay ở trên con phố lớn. Rồi lũ côn đồ quay sang và trông
thấy ông. Chúng nhận ra đã có một người chứng kiến việc làm của chúng.

Và thế rồi chúng bắt đầu gào rú, rủa xả những từ ngữ kinh tởm, những

lời tục tĩu vào ông mà ông không sẵn sàng kể lại cho mẹ con tôi nghe đó là
gì. Bố tôi đã không đương đầu với bọn du đãng cục súc, dĩ nhiên là không
rồi. Chúng tôi phải đòi hỏi ông là người như thế nào cơ chứ - một anh hùng
chăng? Ông có súng hay lệnh bắt người không? Khi đèn tín hiệu giao thông
đổi sang màu xanh, bố tôi co giò chạy thục mạng. (Tôi chưa từng thấy ông
chạy bao giờ) nhưng ra đến chính giữa đường thì ông vấp phải dây giày mà
ông đã không buộc cẩn thận trước khi rời xưởng làm. Ông ngã dúi người,
tay và đầu gối úp xuống mặt đường, đầu đập vào vỉa hè. Đèn giao thông lại
đổi tín hiệu và dòng xe cộ bắt đầu chuyển động. Ông không thể tin vào
chuyện này. Các tài xế đang nhấn chân ga tăng tốc. Họ đang rồ máy và
chạy về phía trước vì họ có quyền đi tới. Bố tôi nằm đó, trên mặt đường,
ngay lối đi của họ.

Một người phụ nữ chạy ra giữa đường giúp bố tôi đứng dậy. Cô ấy đứng,

cầm một chiếc ô giương thẳng trên tay, khiến cho dòng xe cộ giống như
một con quỷ độc ác phải lui lại. Ông kể, cô ấy vẫy vẫy cây dù vải lụa màu
xanh lá cây trên đầu. Cô ấy đã đưa bố tôi sang bên kia đường và sau đó thì
ông bình yên vô sự. Cô ấy muốn ông đến bệnh viện nhưng ông bảo không
cần thiết. Bởi vì cho đến tận lúc này, ông vẫn còn cảm thấy hết sức hoảng
sợ (thậm chí e sợ cả người phụ nữ có chiếc ô đó), sợ đến mức trong đầu chỉ
nghĩ được mỗi một chuyện là về nhà càng nhanh càng tốt để được an toàn
trong tòa nhà Benson Court, nơi tất cả mọi người đều tử tế, rộng lượng và
chẳng ai phiền hà tới ai.

Quãng thời gian dài sống bình lặng trong cuộc đời của bố mẹ tôi, kéo dài

từ khi chiến tranh kết thúc cho đến ngày hôm nay, những năm tháng bình
yên không có biến cố sóng gió nào vốn là cách sống ưa thích của họ, sắp
sửa kết thúc. Họ cảm thấy như đang đối mặt với một tương lai bất định,
kinh khủng ở phía trước và hoàn toàn không biết mình có thể sẽ đi tới đâu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.