ÁO KHOÁC VAI NGƯỜI - Trang 247

15

Một nhóm thợ khác đến một ngày trước khi diễn ra bữa tiệc sinh nhật

của tôi. Họ dựng một cái rạp màu đỏ thẫm che khắp khu vườn. Cái rạp hắt
ánh sáng màu hồng lung linh lên tất cả mọi thứ khi tấm vải bạt vỗ phập
phồng theo làn gió nhẹ. Họ đứng trên những cái thang và trang trí rạp bằng
những vòng hoa và những bìa cứng nhũ vàng dày. Một đầu, họ dựng một
cái cổng hoa và đặt một cái bục bằng gỗ ba bậc sơn màu vàng dẫn lên một
sân khấu có ngai vàng mà ở phía trên có một mũ miện được treo lơ lửng
vào một đoạn dây thừng gắn vào một cái ròng rọc. Những chiếc bàn dài
phủ khăn trắng chất đầy các thùng kem, ly, đĩa và dao nĩa đi thuê. Nhiều
chiếc bàn và ghế nhỏ được xếp rải rác xung quanh. Mỗi một cái ghế đều
được thắt một cái nơ vàng và một miếng bìa cứng mạ vàng dày có một
chùm tua bạc. Mặt đất gồ ghề đã được đầm lăn cho phẳng và cỏ nhân tạo đã
được xếp xuống.

– Nhìn xem này, - bác tôi gọi. - Cô đã từng nhìn thấy một cảnh tượng

như thế này bao giờ chưa? Thật là tuyệt vời! Và tôi không nghĩ là trời sẽ
mưa. Người ta nói buổi tối ngày mai sẽ là một buổi tối đẹp trời.

– Anh làm mọi thứ đẹp quá, Sándor - Eunice nhận xét. - Nơi này giống

như một cung điện thần tiên ấy. Hơn cả lễ kỷ niệm ngày lên ngôi trị vì của
Nữ hoàng rất nhiều nữa đấy!

– Cái lễ đó là dành cho Nữ hoàng nhưng cô gái này cũng là một nữ

hoàng đấy chứ. Chờ cho trời tối, người ta sẽ đem đèn lồng tới, đèn lồng
giấy nhưng có nến thật ở trong. Cả đồ ăn nữa! Sẽ rất lộng lẫy. Tôi nói từ
lộng lẫy có đúng không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.