ÁO KHOÁC VAI NGƯỜI - Trang 257

– Nhưng chính phủ không cho phép…
– Ôi dào, chính phủ hả, toàn những kẻ phản bội giai cấp vô sản. Anh

nghĩ bọn họ quan tâm tới người dân lao động sao? Hãy nhìn vào tất cả
những người thất nghiệp…

– Họ nói chúng ta lấy mất công ăn việc làm của họ. Tôi có một cửa

hàng…

– Chính xác. Nhưng người da đen ở cái đất nước này luôn luôn phải

hứng chịu những ảnh hưởng bẩn thỉu tồi tệ của tình hình. Hãy nghĩ lại
những gì đã xảy ra với anh khi anh lần đầu tiên đến đây, dịch vụ nhà ở thật
kinh khủng.

– Ô, phải. Đó là một quãng thời gian tồi tệ nhưng…
Khu vườn đã chật kín người. Các vị khách đang bắt nhóm trò chuyện với

nhau và ăn uống. Tôi nhìn lướt ra ngoài cửa, chờ đợi bố mẹ tôi tới. Gilbert
tới. Bà vũ công ballet già cùng ông chồng “đại gia” cũng tới, mang theo
những món quà.

– Cái này thật là buồn cười!- Gilbert vừa nói vừa nhìn quanh - Chuyện

gì sẽ xảy ra với cái ngai vàng kia vậy?

– Em được đề nghị là ngồi lên đó và sau đó em nghĩ mọi người sẽ hát

bài Chúc mừng sinh nhật.

– Em sẽ không làm vậy chứ, phải không?
– Không, em sẽ không làm đâu!
– Làm cách nào mà em thoát khỏi tình thế đó? Ông ta trông rất quả

quyết. Đó là Sándor Kovacs có phải không? Anh nhớ là đã từng vẽ chân
dung biếm họa ông ta trong thời gian diễn ra phiên tòa xét xử ông ta. Chân
dung một kẻ đang ăn thịt trẻ con. Tất nhiên là tranh anh vẽ phải xếp sau
Goya

[58]

rồi.

– Đúng, là ông ấy đấy.
– Vậy đó là người mà em đã làm việc cho. Hấp dẫn nhỉ!
– Thực sự là ông ấy lôi cuốn, hấp dẫn theo một nghĩa nào đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.