ÁO KHOÁC VAI NGƯỜI - Trang 274

16

Bác tôi cho tôi ở trọ một căn hộ, thuê miễn phí (Cháu nghĩ là bác đi lấy

tiền thuê nhà với người trong nhà sao? - ông nói với tôi). Đó là căn hộ tốt
nhất trong toàn bộ khu nhà này, ngoại trừ căn hộ của riêng ông. Ông hẳn
phải đá một ai đó ra ngoài để có chỗ cho tôi: trả tiền cho họ để họ dọn đi
hoặc gửi một trong số những “mối giao du” của Mickey đến để tống họ đi.
Tôi biết họ là ai. Họ rời đi vội vã, đem theo cả giường chưa kịp dọn, những
tấm khăn trải giường bị ố bẩn và đầy những mảnh vụn, như thể chúng đã bị
đảo lộn, xáo trộn vào ban đêm. Chính trong căn phòng đó, tôi bắt đầu đọc
sách trở lại. Tờ rơi có rất ít thông tin nhưng cả một cuốn sách thì đầy những
tư tưởng, ý nghĩ và bẫy ta rơi vào những cảm xúc phức tạp. Không hề có sự
chai lì tê liệt cảm xúc trong những trang tiểu thuyết. Thường thì ta hay cảm
thấy khó chịu, cảm giác khó chịu của cô công chúa trong truyện cổ tích trằn
trọc vì nằm trên núi đệm êm ái mà phía dưới có giấu một hạt đậu. Những
cuốn sách tôi đọc nói về những vùng đất xa xôi, những nơi có đền chùa,
đồng lúa, cồng chiêng bằng đồng, bọn giết người ẩn nấp trong các ngọn
núi, những hành động phi thường táo bạo đã xa.

Nhưng lịch sử của dòng họ Kovacs, lịch sử của chúng tôi ở Hungary, tiếp

tục quấy rầy tôi. Nhiều người đã mất và cuộc sống của họ trong quá khứ
vẫn hiện diện trong các góc tối của căn phòng. Nói như các giáo viên dạy
về lịch sử thì chỉ trong vòng một vài tuần, từ một cô gái chẳng có nguồn
gốc tổ tiên, tôi đã trở thành người có quá khứ. Bác tôi và bố tôi đã có nhiều
lựa chọn khác nhau: một người sống sót bằng cách chống đối mạnh mẽ,
người kia tồn tại trong trạng thái bị phân rã hết một nửa cuộc đời. Những

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.