ÁO KHOÁC VAI NGƯỜI - Trang 30

Và đây là tòa nhà Benson Court, nơi tôi sinh ra. Những cư dân hay ầm ĩ,

om sòm sống trong các căn hộ bên trong chưa bao giờ thống nhất được với
nhau về một chương trình hiện đại hóa hay tân trang lại tòa nhà. Vẫn những
chiếc đèn bằng đồng bụi bặm treo lủng lẳng trên trần nhà, vẫn những bức
tranh chép của Canaletto

[1]

đóng trong những cái khung mạ vàng xỉn màu

treo trên tường. Cả chiếc thang máy với cánh cửa kim loại kêu lạch cạnh
mỗi khi đóng vào mở ra, những sợi cáp rệu rã rền rĩ, cái buồng ván gỗ với
chiếc ghế bọc da ngả được ra sau cũng vẫn còn y nguyên như thế. Năm
ngoái có một người thuê nhà đã chết ở đó. Bố tôi nhấn nút thang máy để đi
xuống và cái xác chạy lên, ngồi đó trong bộ dạng thẳng lưng ngay ngắn,
bên cạnh những món hàng vừa mua. Đó là một nữ diễn viên ballet đã về
hưu. Bà ấy chết, đầu ngoẹo sang một bên. Bà cô già ấy quả là luôn luôn
biết cách tạo dáng.

Tôi bước vào. Không gian lặng phắc như tờ. Rồi bụi. Đủ thứ mùi khác

nhau. Ký ức ùa về. Tôi bước vào nhà bếp, căn phòng tồi tàn nhất, để pha
một tách trà. Các thứ để trong tủ lạnh vốn không thuộc về nơi đó. Từ sách
và bút mà cha tôi đã từng dùng để viết những lá thư kỳ quặc cho các tờ báo
cho đến những mẩu quảng cáo cắt ra từ những quyển tạp chí bỏ đi bị vứt
chỏng chơ bên mấy cái thùng - những mẩu quảng cáo có hình một bàn tay
đang khoe một chiếc đồng hồ kim cương.

Tôi ngồi xuống bàn và uống trà. Cái bếp lò mà mẹ tôi đã đun không biết

bao nhiêu hộp súp cứ nằm trơ ra như thể nó không hề biết rằng chỉ vài ngày
nữa thôi, khi những người dọn nhà kéo đến, nó sẽ bị đập vụn vỡ thành đồ
phế liệu. Giờ đây chẳng còn ai thèm dùng đến cái thứ bám đầy muội đen
đúa và nhớp nháp dầu mỡ với những ống ga kêu xì xì đó nữa. Đến cả viện
bảo tàng cũng chẳng màng. Chồng tôi, Vic, đã từng có lần thử làm món
trứng ốp la trên cái bếp đó và khẳng định có thứ gì đó ở bộ chia lửa của nó
bị hỏng nặng. Anh bảo nó cháy chập chờn như nến sắp tàn ấy. Tôi thèm đến
chết một bữa trứng ốp la của anh, món trứng có rắc hẹ hay điểm những cục
giăm bông màu hồng béo ngậy. Một ngày kia, tôi sẽ thử lại món ấy nhưng ở
một nơi khác, phải, một nơi khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.