ÁO KHOÁC VAI NGƯỜI - Trang 67

– Đội nhóm kiểu như trong bóng đá hay criket chứ gì.
– Vâng, nhưng đây là một kiểu đội nhóm khác, nhóm nghiên cứu khoa

học. Lúc mà họ hoàn thành, tất cả mọi căn bệnh đều sẽ không còn gây chết
người nữa, đơn giản là như vậy đấy.

– Thế thì đến lúc đó, con người sẽ chết vì cái gì?
– Làm sao mà tôi biết được! Có lẽ khi đó chúng ta sẽ trường sinh bất tử.
– Ý anh nói là tôi sẽ phải chịu đựng anh vì anh làm ở đây mãi mãi à?
– Cái gì, bây giờ ông định đuổi tôi chỉ vì tôi sống bất tử sao?
Tôi phải tự mình đi dọc xuống hai bên hàng ghế trong nhà thờ. Bố tôi sẽ

nôn đầy ra váy cưới của tôi nếu tôi bắt ông phải làm cái việc đầy thử thách
này. Thế là hoàn toàn chỉ có một mình, tôi bước đi trong bộ váy cưới dài
bằng xa tanh màu xám, tới chỗ chú rể của mình, trong khi anh đứng đợi ở
đó với bộ comple mới, tóc cắt sát gáy, má cạo sạch sẽ.

Vậy là xong. Bố tôi ngồi xuống đánh thụp và cầm tờ giấy in bài hát

thánh ca của mình quạt lấy quạt để. “Berta này” - ông thì thầm với mẹ tôi -
“tất cả mọi rắc rối của chúng ta đã qua hết rồi. Giờ thì chúng không thể
chạm tới chúng ta được nữa.”

– Xin anh đấy, Ervin! - mẹ tôi đáp - đừng có mà đi khoe khoang với ông

anh của anh về việc này đấy nhé.

* * *

Bố mẹ tôi mua cho chúng tôi vé đi hưởng tuần trăng mật, xem như là quà

cưới. Điều này thật cảm động vì bản thân họ chưa bao giờ đi nghỉ ở đâu,
hầu như chưa bao giờ rời London suốt gần 40 năm chứ đừng nói đến
chuyện ra nước ngoài, ngoại trừ nơi mà họ đã rời đi để đến Anh. Nhưng
làm cách nào mà họ có thể tìm được một khách sạn và biết được nơi nào lý
tưởng để hưởng tuần trăng mật? Còn việc sắp xếp cho chuyến đi thì sao? Ý
tưởng tổ chức một tuần trăng mật như thế nào có thể xuất phát từ những
chương trình ti vi. Bố mẹ tôi biết trăng mật chắc chắn phải có món cocktail,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.