ÁO KHOÁC VAI NGƯỜI - Trang 70

Chúng tôi tản bộ dọc theo vịnh Các Thiên thần

[18]

. Tôi nghĩ thầm giờ thì

mình đã thành người có gia đình, giờ thì mình là bà Vivien Amory chứ
không phải là cô Vivien Kovacs nữa. Và, mình đã được tự do. Thế nhưng,
tôi vẫn không hiểu hết vì sao Alexander lại say mê tôi. Dù anh có phản ánh
thật chi tiết về con người tôi đi chăng nữa, tôi cũng không tài nào hiểu thấu.

Tôi hỏi anh:
– Sao anh hết sức chắc chắn là mình sẽ thành đôi khi anh tình cờ gặp em

ở bồn tắm hôm đó vậy? Làm cách nào mà anh biết chắc ngay từ lần đầu
tiên?

– Chúng mình rất có duyên có nợ với nhau. Chúng mình là ông và bà

Amory, - Alexander vừa trả lời vừa vòng một tay ôm tôi rồi đặt một nụ hôn
lên đỉnh đầu tôi. Nhiều khách bộ hành mỉm cười với chúng tôi vì rõ ràng
vầng hào quang hạnh phúc tân hôn vẫn còn tỏa ra từ anh và tôi. Alexander
lại tiếp tục giải thích cho tôi: “Thế hệ nào của dòng họ Amory cũng cưới
người tóc vàng cao ráo. Thế là dòng họ nhà anh cứ mỗi ngày một dài ra,
trắng ra cho đến khi mọi người trông giống như những con giun. Khi anh
sắp sửa học đại học, bố anh mới bảo ‘con có thể hạ thấp chiều cao đó được
không? Và nhớ tìm lấy một chút máu đỏ cho huyết quản nhà ta’. Vậy là em
xuất hiện. Ngay ở đó, đang tắm. Dĩ nhiên là em hoàn toàn chẳng như những
gì bố anh hình dung trước đó trong đầu nhưng anh không thể ngừng yêu
em.”

– Thế bố anh hình dung gì vậy?
Đáp lại câu hỏi của tôi, Alexander chỉ cười vang.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.