ÁO KHOÁC VAI NGƯỜI - Trang 75

người ta cần phải cân nhắc nên làm cái gì.

– Ý mẹ nói là phá thai à? Thế không phải thời chiến tranh phá thai là trái

pháp luật sao mẹ?

– Có chứ. Dĩ nhiên là trái pháp luật chứ. Đó là một tội vô cùng nghiêm

trọng. Người ta có thể bị đi tù nếu làm vậy.

– Thế người ta làm gì?
– Họ làm những gì phải làm - mẹ tôi nhún vai, trả lời.
– Sao bây giờ mẹ lại nói với con chuyện này?
– Ồ, Vivien! Mẹ chỉ muốn nhắc con nhớ rằng có một số điều cần phải

suy xét từ mọi góc độ.

– Sao lại là con?
Cuối cùng, mẹ tôi ngước nhìn lên khỏi chiếc tất nâu. “Con có ngốc

nghếch không đấy, Vivien? Mẹ thì không đâu.”

– Nhưng mà con không…
– Chẳng lẽ con nói dối mẹ? Hay là con cũng dối luôn với cả bản thân

mình?

Tôi đứng dậy, ra khỏi phòng và đứng một lúc ở ngoài hành lang, tựa

người vào khung cửa, trải qua một cảm giác kỳ lạ mà tôi đã từng cảm nhận
lúc còn bé: cảm giác đột nhiên bị kéo dài ra. Đôi chân cách rất xa cái đầu
và có lẽ ngược lại đầu tách xa cái chân. Tôi chẳng còn là mình nữa, hoàn
toàn không phải là mình. Cuối cùng, tôi cũng trở vào được phòng mình,
nằm xuống tấm trải giường vải bông trắng dọc theo bức tranh Hồ Thiên
nga
. Những vũ công ballet hóa thân thành những con thiên nga con đang
đứng trên đầu ngón chân, eo thon gọn còn chân thì mảnh mai. Tôi sờ tay
lên ngực ép mạnh nhưng hai bầu vú rất đau còn bụng tôi thì to ra.

Bị ám ảnh bởi một sinh linh sống đang bám chặt bên trong cơ thể mình,

tôi nhìn quanh bốn bức tường mà tôi đã từng tự nguyện giam mình trong đó
và cảm thấy cánh cửa lồng giam sập xuống đánh rầm. Lòng trắc ẩn thầm
kín rung lên một cách đau đớn. Những ý nghĩ quay trở lại, giống như búa tạ
nện dồn dập trong đầu tôi. Tôi lại đưa một ngón tay chạm nhẹ lên ngực và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.