ÁO KHOÁC VAI NGƯỜI - Trang 90

8

Alexander và tôi từng có lần cùng đi dự đám cưới, tại đây, ngay ở

London, sau khi chúng tôi đính hôn, trong một dịp giao du với tầng lớp
thượng lưu. Đó là đám cưới của một người bạn trước đây từng học chung
với Alexander. Trong khi anh đang ở trên sàn nhảy dìu chị của chú rể thì
một người phụ nữ đang chống hai khuỷu tay để đỡ người, trông như đã ngà
ngà say, nhìn vào thiếp ghi chỗ ngồi của tôi và nói: “Ta phải nói với cháu
rằng ta biết bố cháu và ta cũng phải nói là ta thật sự nghĩ những gì xảy ra
với ông ấy thật khủng khiếp.”

– Bố cháu ư? Làm sao mà bà biết bố cháu?
– Thôi đi, bé yêu! Bố cháu chắc chắn biết hết thảy mọi người. Những gì

mà người ta rêu rao trên báo về ông ấy đều là đồ rác rưởi. Lúc đó, người ta
vẫn thấy vui mừng, vinh hạnh được bắt tay ông ấy. Ý ta là dù bất cứ điều gì
đang diễn ra, ta vẫn có thể gặp gỡ sánh vai để vui chơi với người mà mình
ưa thích. Ai quan tâm đến chuyện đó nào? Ta biết một số người khá là mê
mệt trước sự quyến rũ của bố cháu và hẳn sẽ sẵn sàng sống chết theo ông
ấy nếu ông ấy chịu nỗ lực xoay xở bằng mọi cách. Dù sao, với ta, ông ấy
luôn luôn cực kỳ quyến rũ.

– Nhưng bà không thể nào gặp bố cháu được. Ông không bao giờ đi

chơi bên ngoài.

– Ờ bây giờ thì không, có lẽ thế. Nhưng đầu những năm 60, đi đâu

người ta cũng đụng phải ông ấy.

– Thế mẹ cháu đâu? Bà đã gặp mẹ cháu chưa?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.