ÁO MƯA - Trang 56

Chợ hoa đèn sáng rực
Ngọn liễu mảnh trăng treo
Hoàng hôn người hẹn ước

Năm nay đêm nguyên tiêu
Trăng với đèn như trước
Chẳng gặp người năm qua
Tay áo đầm lệ ướt

Người dịch: Nguyễn Xuân Tảo
Nguồn:

http://www.thivien.net/viewpoem.php?ID=1525

)

“Ồ? Bài từ này nghe rất giống thơ Đường, nó không phải thơ à?”
“Đây là bài từ thời Tống. Tuy cách thức rất giống thơ Đường nhưng lại là
bài từ. Cũng như răng khểnh của em trông như quỷ hút máu nhưng em lại
không phải quỷ hút máu ấy.”
“Thái-san, anh lại trêu em rồi...”
Ameko nhe cặp răng khểnh ra, giả bộ định cắn tôi một cái.
Cho dù Ameko là quỷ hút máu, nàng cũng là con quỷ hút máu đáng yêu
nhất.
Vậy nếu con quỷ hút máu này muốn hút máu tôi, tôi có đồng ý không?”

“Đúng vậy, tôi đồng ý.” Bất tri bất giác, tôi bật thốt lên câu “tôi đồng ý”.
“Cái gì? Anh đồng ý cái gì?” Ameko ngạc nhiên hỏi.
“Anh nói là anh đồng ý dạy em bài từ này.”
“Ha ha... Thai-san tâm bất tại... tạ...”
“Tâm bất tại yên (mất tập trung). Chữ ‘yên’ ý chỉ ‘chỗ này’.”
Đương nhiên là tâm tư tôi trên ngựa chứ không trên yên rồi, bởi nó vẫn mắc
trên con ngựa Ameko này.

“Tết Nguyên Tiêu là ngày lễ dân gian của Trung Quốc, trên đường sẽ treo
đèn hoa, bởi thế nên đèn đuốc rất rực rỡ, chiếu rọi buổi tối sáng như ban

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.