ARCHIMEDES THÂN YÊU - Trang 1115

ngăn giữa đường, rơi vào biển khơi xanh thẳm.

Sợi dây đứt lìa, nơi đạn sượt qua dấy lên tia lửa, loé lên một cái, xăng

nồng độ cao lập tức bốc cháy giữa không khí. Ngôn Tố nhào đến, chẳng
mảy may do dự, hai tay nắm chặt sợi dây bùng lửa dùng tay không dập tắt
nó.

Chân Ái sửng sờ, đâu thấu tim, thoáng chốc đứng lên nhào đến bên cạnh

song sắt: “S.A.!”

Hai tay Ngôn Tố rướm máu, sắc mặt trắng bệnh nhưng ra sức kéo dây

thừng, gắng sức kéo ra ngoài, ra lệnh: “Toàn bộ đến đây.”

Đám thuộc hạ bên cạnh thấy vậy toàn bộ xông qua kéo dây.

“Một, hai,ba!”

Hàng rào sắt cứng rốt cuộc không chịu nổi sức nặng, lắc lư kịch liệt,

rung chuyển sụp thẳng xuống tung toé bụi đất. Xe hơi chạy băng băng,
phanh gấp.

Ngôn Tố và mọi người đồng loạt ngã xuống đất, anh bị người khác đụng

phải vết thương nơi ngực, cơn đau nhức, trước mắt đỏ lòm, tai nổ vang từng
trận. Nhưng anh bất chấp mọi thứ, không biết mình đứng lên thế nào, không
nghe thấy gì, không nhìn thấy chi, chỉ có Chân Ái. Anh dự cảm được điều
gì đó, theo bản năng xông qua ôm lấy cô, chạy xuống lối đi dưới lòng đất.

Chỉ còn vài bước, phía sau đạn bay dày đặc bay đến, xăng trong không

khí nổ tung. Phút chốc như có dòng điện màu xanh chợt loé lên, không gian
chật hẹp bung lên đoá hoa xán lạn.

Sóng xung kích khổng lồ hất họ ra ngoài. Lúc rơi xuống, anh che chắn

cô trong lòng, dùng bản thân lót bên dưới người cô. Thoáng chốc tỉnh lặng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.