ARCHIMEDES THÂN YÊU - Trang 1179

dọc ngang. Ngôn Tố và Chân Ái ở trên một đồng cỏ bên cạnh hồ Corrib.
Rừng rậm tốt tươi, đồng nội xanh mướt.

Lúc nghỉ hè họ thường có thể dẫn theo bé cưng Ngôn đi chơi cả ngày

trong rừng cây, đồng hoang, đồi núi, ruộng mạch, dạy con trai biết rất nhiều
thứ như hoa cỏ, côn trùng, động thực vật…trong thiên nhiên. Bé cưng Ngôn
học rất giỏi, cũng vừa nhìn là nhớ như Ngôn Tố. Cuộc đối thoại của hai ba
con cũng thường khiến Chân Ái không phản bác được.

Có lần hai người dẫn con trai lên núi, con trai nho nhỏ ngồi xổm dưới

đất, cầm cái xẻng xúc đất, quan sát côn trùng nhỏ dưới lớp lá. Ngôn Tố bỏ
tay vào túi đứng bên cạnh cậu, đang cau mày chăm chú nhìn tổ ong và một
quả thông trên nhánh cây.

“Little dolphin.” Anh gọi con trai cưng: “Con nhìn nơi đó đi.”

Con trai ngồi xổm trên mặt đất ngẩng đầu lên, cứ thế há mồm ra nhìn,

mừng rỡ: “Quả thông, ong mật!” Đôi mắt đen như mực của cậu sáng lấp
lánh như hồ nước Ireland, “Daddy, con luôn cảm thấy thế giới quá thần kỳ.”

“Tại sao?” Khóe môi Ngôn Tố mỉm cười, cúi đầu nhìn cậu nhóc nhỏ bên

chân.

“Tại sao cây lại ra quả thành hàng theo số? Tại sao ong mật có thể xây

nhà nó thành hình lục giác vừa kiên cố nhất vừa tiết kiệm nguyên liệu? Bởi
vì chúng là nhà toán học và kiến trúc sư sao?”

“Con cảm thấy thế à?.”

“Đúng ạ.” Cậu đáng yêu nói, bàn tay nhỏ bé vò mái tóc xoăn của mình.

“Ba cũng nghĩ như vậy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.