ARCHIMEDES THÂN YÊU - Trang 190

Ngôn Tố đã chụp được mấy trăm bước ảnh, khi trở về bên cạnh Chân

Ái, Angel đã chết từ lâu, nhưng Chân Ái vẫn duy trì tư thế nửa ngồi nửa
quỳ, hai tay đầy máu ấn chặt bụng Angel, cúi gầm mặt.

Anh vừa định kéo cô dậy, nhưng nhìn thấy mấy giọt nước mắt lóng lánh

nhỏ xuống, bước chân anh khựng lại. Đây là lần đầu tiên anh thấy cô rơi lệ.
Anh vốn tưởng rằng cô gái bề ngoài xa cách lạnh nhạt như cô thì nội tâm sẽ
cứng rắn thờ ơ, sẽ không rơi lệ và càng không làm vậy vì một người xa lạ.

Bóng dáng Chân Ái quỳ thẳng cúi đầu hệt như một pho tượng, không

nhúc nhích, yên lặng. Ngôn Tố nhìn xuống cô, mấp máy môi, anh bỗng cảm
thấy trên người cô ẩn chứa sự phẫn nộ và bi thương chưa từng có. Anh hơi
ngơ ngác, không rõ trong lúc bất chợt thế này sao lại cảm nhận được tâm
trạng của cô. Đây là mục anh kém nhất từ trước đến giờ.

Xe cứu thương và xe cảnh sát đồng thời chạy đến. Đến khi nhân viên y

tế đến kiểm tra tình trạng của Angel, Chân Ái mới đứng phắt dậy, trong mắt
chẳng hề có ánh nước như chưa hề xảy ra chuyện gì. Nhưng Ngôn Tố rất
chắc chắn, anh đã nhìn thấy nước mắt của cô, lẳng lặng mà nén nhịn, bi
thương mà im ắng.

Cô đứng lên anh mới nhìn thấy to nơi bụng và ngực cô, anh hoảng hốt:

“Cô…”

“Không phải máu của tôi.” Cô ngắt lời anh, tốc độ nhanh hiếm thấy.

Ngôn Tố không nói lời nào, lẳng lặng nhìn cô. Chân Ái cúi đầu, tóc đen

buông xoã, tôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn càng trắng ngần hơn, tinh khiết đến
mức không có lấy một chút cảm xúc. Ngay cả hàng mi buông rủ cũng yên
tĩnh vô cùng.

Anh biết rõ cô không thể hiện niềm vui nỗi buồn, thật ra nội tâm lại rất

khổ sở. Một lúc lâu, anh gơ tay lên, một cái hai cái, vỗ vỗ bả vai cô. Chân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.