ARCHIMEDES THÂN YÊU - Trang 886

Lewis cười khẩy một tiếng.

Chân Ái không biết tại sao Ngôn Tố không chịu nói, nhưng cô đoán

được tại sao anh lại ngốc nghếch rồi, cho rằng mấy lời không thể nói là vì
chấp nhận việc để tất cả càng thêm nghi ngờ anh, vậy chẳng sao. Cô cúi
đầu, hơi đau lòng.

Sau một hồi thảo luận, mọi người không có kết luận cuối cùng, Ngôn Tố

nói có việc, dẫn Chân Ái rời đi trước.

Lewis nhìn anh rời khỏi, nheo mắt: “Lẽ nào các người không phát hiện

phân tích của chúng ta luôn bị cậu ta dẫn dắt à?”

Người khác im lặng, đều không lên tiếng.

Lewis nói: “Cậu ta nói người thần bí và hung thủ Susie là thầy giáo và

học sinh. Nhưng các người có nhớ lúc cậu Ngôn vừa đến đã giới thiệu quý
cô bên cạnh cậu ta thế nào không? Cậu ta nói cô ấy là học sinh của cậu ta.”

Ba giờ sáng, Chân Ái hoàn tất công việc, sửa sang lại dụng cụ thí

nghiệm, chuẩn bị nghỉ ngơi trong phòng thí nghiệm như thường ngày. Cởi
áo blouse ra, thuận tay sờ vào túi áo, chiếc chìa khóa Ngôn Tố đưa cô lành
lặn nằm trong đó. Chìa khóa nhà anh tựa như cho cô cảm giác sắt son thần
kỳ, cô nắm lấy mảnh sắt nghĩ ngợi, rồi mặc áo khoác ra ngoài. Muốn trở về
lâu đài của Ngôn Tố, như vậy sáng mai có thể ăn sáng cùng anh.

Chân Ái đi ra khỏi tấng hầm, băng qua cánh rừng bỏ hoang. Dưới ánh

trăng, toà nhà tiêu điều toả ra ánh sáng màu âm u, hơi đáng sợ. Nhưng cô đã
sớm quen rồi. Cô đi trong cánh rừng vương đầy lá, ngẩng đầu nhìn trời, bầu
trời sao mùa hè rực rỡ như cõi mơ yên ả cao vời. Gió rạng sáng cũng mát
rượi, bên gốc cây phía trước tối đen vẫn luôn có một chiếc xe đỗ bên cạnh
xe cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.