ARSENE LUPIN CÁI CHẾT RÌNH RẬP - Trang 20

Bàn tay kia, ông siết chặt khẩu súng, ngón tay trỏ đặt trên lẫy cò. Mặc dù

ông đã hứa, nhưng ông không do dự. Nếu tên địch chạm vào đầu giường,
viên đạn sẽ phóng qua hú họa.

Tên địch bước thêm một bước rồi lại dừng lại. Thật đáng sợ, cái im ắng

này, sự trơ ì này, bóng tối này mà những con người cuống cuồng dò xét
nhau.

Vậy ai đã xuất hiện trong đêm sâu ? Người ấy là ai ? Sự căm ghét ghê

tởm nào đẩy hắn chống lại cô gái và mục đích đen tối nào mà hắn theo đuổi
?

Họ hết sức khiếp sợ, Jeanne và ông bác sĩ chỉ nghĩ đến điều này: trông

thấy, biết được sự thật, nhìn rõ được mặt nạ của tên địch.

Hắn bước thêm một bước nữa và không còn động đậy. Họ có cảm giác

rằng hình bóng của hắn nổi rõ hẳn lên, đen hơn trong không gian đen
ngòm, và cánh tay của hắn từ từ giơ lên.

Một phút trôi qua, rồi một phút nữa.
Bất thình lình, xa hơn người đàn ông về phía bên phải, một tiếng khô

khốc... Một tia sáng loé lên đỏ rực, đột nhiên chiếu vào người đàn ông, làm
sáng cả khuôn mặt.

Jeanne thét lên một tiếng kêu hoảng sợ. Nàng đã nhìn thấy phía trên nàng

một con dao găm lưỡi chúc xuống, cán nằm trong bàn tay nắm chặt... nàng
đã nhìn thấy... cha nàng !

Hầu như, ngay cùng lúc ấy, ánh sáng vụt tắt, một tiếng nổ vang lên...

người bác sĩ đã bắn.

- Mẹ kiếp ! Đừng bắn ! - Lupin hét lớn.
Anh ôm ngang lưng bác sĩ. Người thầy thuốc uất lên, sửng sốt:
- Anh thấy chưa... Anh thấy chưa... Này...
- Hắn đã trốn...
- Để hắn trốn ... Đấy là điều rất tốt.
Lupin lại một lần nữa ấn vào nút lò xo của chiếc đèn pin, lia chùm sáng

lướt trong phòng rửa ráy và nhận ra rằng người đàn ông đã biến mất. Anh
lặng lẽ trở lại bàn, thắp sáng ngọn đèn dầu.

Jeunne đã nằm xuống giường, mặt tái mét, ngất xỉu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.