ARSENE LUPIN CÁI CHẾT RÌNH RẬP - Trang 82

- Chúng ta sẽ báo cho cô ấy sau.
- Rồi nó sẽ ra sao ?
- Cô ấy vẫn..., điều mà cô ấy là vợ hợp pháp, vợ của cháu, người vợ của

chính Emboise đích thực. Ngày mai, cháu bỏ cô ấy lại, cháu quay trở lại
Algérie. Trong hai tháng, việc ly hôn được công bố.

Công tước lắng nghe, tái mặt, đôi mắt chăm chú, quai hàm co rúm; ông

thì thầm:

- Cháu có chắc rằng những tòng phạm của con tàu sẽ không báo về sự

thoát ra của cháu không ?

- Không trước ngày mai.
- Ta làm thế nào ?
- Chín giờ tối nay, thế nào Arsène Lupin cũng theo con đường đi tuần

dẫn đến thành luỹ cổ và vòng quanh những phế tích của nhà thờ để đến Cây
sồi Lớn. Cháu sẽ có mặt trong phế tích.

- Cậu cũng vậy, sẽ có mặt ở đấy - công tước SarJeau- Vendôme nói và

nhấc một khẩu súng săn lên.

Lúc này đã năm giờ chiều, công tước đang nói chuyện lâu với người

cháu, cùng ông kiểm tra súng, nạp lại đạn. Khi bắt đầu tối, ông dẫn
anh qua hành lang tối om, đến tận phòng của ông; giấu anh trong một góc
chật hẹp.

Buổi xế chiều trôi qua không có một điều gì. Đã đến bữa cơm tối. Công

tước cố bình tĩnh, thỉnh thoảng ông lại nhìn trộm người con rể của mình và
ngạc nhiên về sự giống nhau mà ông so sánh giữa người con rể thật và giả,
cũng chính nước da như thế, hình dáng, khuôn mặt, kiểu cắt tóc cũng như
thế. Nhưng đôi mắt thì khác nhau; của người kia linh hoạt, sáng hơn; rốt
cuộc, ông bá tước tìm ra những chi tiết nhỏ mà cho đến nay không ai nhận
thấy, những chi tiết chứng tỏ được sự bịp bợm của nhân vật.

Sau bữa cơm tối, người ta chia tay nhau. Chiếc đồng hồ treo điểm tám

giờ. Công tước đi về phòng của mình và để lại đó người cháu của ông.
Mười phút sau, lợi dụng ban đêm, họ luồn vào giữa những đống đổ nát,
súng cầm tay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.