ARSENE LUPIN CÁI CHẾT RÌNH RẬP - Trang 86

Hầu như ngay lúc ấy có người gõ cửa tiền sảnh án ngữ căn hộ và có tiếng

gọi:

- Angelique !
- Ba phải không ba ? Cô nói và kìm chế cảm xúc của mình.
- Ừ, chồng con ở đây à ?
- Chúng con vừa về.
- Nói với chồng con là ba cần nói chuyện với nó. Bảo chồng con là gặp

ba ở chỗ... khẩn đấy.

- Vâng ba ạ, con sẽ bảo anh ấy đến.
Cô lắng tai nghe mấy giây rồi trở về phòng khách nơi chồng cô đang

ngồi đấy và cô khẳng định:

- Em hoàn toàn có thể tin rằng ba em không thể đi xa.
Anh làm một cử chỉ rồi bước ra.
- Trong trường hợp này ba muốn nói với anh...
- Ba em không ngồi một mình - cô nói gay gắt và ngáng đường anh.
- Thế ai ngồi cùng ba ?
- Người cháu của ba em, Jacques de Emboise.
Một lát im lặng. Anh ngạc nhiên nhìn cô ra sao. Nhưng nhanh chóng

xem xét vấn đề này, anh cười khẩy:

- Ồ ! Ông Emboise tuyệt vời ấy ở đó à ? Thế là tất cả những điều bí mật

đã khám phá được rồi hay sao ? Trừ phi...

- Ba em biết tất cả - cô nói... Chiều nay em đã nghe được một cuộc nói

chuyện giữa hai người. Người cháu của ba em đã đọc những lá thư... Trước
tiên, em do dự không báo cho anh... Thế rồi em nghĩ là nhiệm vụ của em.,.

Anh lại quan sát cô, nhưng ngay khi nắm được điều lạ thường của tình

thế, anh cười rộ lên:

- Thế nào ? Các bạn trên tàu của anh không đốt những lá thư của anh đấy

chứ ? Và họ đã để xẩy mất tên tù binh của họ à ? Những tên ngu xuẩn ! Ôi !
Khi người ta không tự mình làm được tất cả !... Không hề chi, thật buồn
cười. Emboise chống lại Emboise... Này ! Nhưng bây giờ nếu người ta
không còn nhận ra anh nữa thì sao ? Nếu chính Emboìse làm lẫn lộn anh
với bản thân anh ta thì sao ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.