ARSENE LUPIN ĐỐI ĐẦU HELOC SOM - Trang 135

Phônlăngphăng cắt ngang:
- Lupanh, đầu hàng đi.
- Ông là người thô lỗ, ông đội Phônlăngphăng ạ, ông cắt ngang lời tôi.

Tôi nói...

- Lupanh, đầu hàng di.
- Thô tục quá ông đội Phônlăngphăng ạ, nhưng người ta chỉ đầu hàng

nếu đang gặp nguy hiểm cơ. Thế ông không có cao vọng tin là tôi gặp nguy
hiêm nào chứ

!

- Lupanh, lần cuối cùng, tôi buộc anh phải đầu hàng.
- Đội Phônlăngphăng, ông chẳng dám có ý định giết tôi, hơn thế nữa

cả làm tôi bị thương, đến nỗi ông rất sợ tôi thoát mất. Và nếu chẳng may lại
là vết trọng thương thì sao

? Không, nhưng hãy nghĩ tới những điều ông sẽ

hối hận, con người bất hạnh ạ

! Và tới cả tuổi già khốn khổ nữa

!...

Viên đạn bắn đi. Lupanh lảo đảo, bám lấy thuyền một lát rồi buông ra

và biến mất.

Những biến cố trên xảy ra vào lúc đúng ba giờ. Đến sáu giờ như đã

được báo, Héclốc Sôm, mặc một chiếc quần dài quá ngắn và một chiếc
véttông quá chật mượn của một chủ quán ở Nơiy, đội chiếc mũ kết và diện
một chiếc sơmi bằng nỉ có dây thắt lụa, bước vào khuê phòng phố Mayrilô
sau khi nhờ báo với ông bà Đanhblơvan y muốn trao đổi.

Ông bà nam tước thấy y rảo bước dọc ngang căn phòng. Họ thấy y

quá hài hước trong bộ quần áo kỳ dị khiến cả hai phải cố kìm để không phá
lên cười. Y bước, dáng điệu suy nghĩ, lưng cong xuống hệt như một người
đần độn, từ cửa sổ ra cửa chính, từ cửa chính ra cửa sổ mỗi lần đều bước
đúng số bước vừa quay vòng đứng theo một chiều.

Y dừng lại, tóm lấy một đồ vật thường, xem xét như một cái máy rồi

lại dạo bước. Cuối cùng, y đứng thẳng trước hai người, hỏi:

- Cô giáo có ở đây không ạ

?

- Có, cô ấy đang ở trong vườn với bọn trẻ.
- Thưa ngài nam tước, cuộc trao đổi mà chúng ta sắp tiến hành có tính

chất quyết định, tôi mong muốn cô Đơmun cũng dự.

- Liệu có... bắt buộc...?
- Hãy kiên nhẫn một chút, thưa ngài. Sự thật sẽ lộ ra rõ ràng từ những

sự việc mà tôi sẽ trình bày trước ngài một cách chính xác nhất.

- Được, Suydan, em mời cô gia sư được chứ

?

Bà Đanhblơvan đứng dậy và gần như trở lại ngay: có cô Alixô

Đơmun đi cùng. Cô ấy hơi tái hơn bình thường, đứng tựa vào bàn và cũng
chẳng buồn hỏi lý do tại sao gọi cô đến.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.