ARSÈNE LUPIN ĐỐI ĐẦU SHERLOCK HOLMES - Trang 78

- Em đừng buồn nữa Clôtiđơ ạ

! Em không được buồn, không có quyền

buồn

!

Nàng chìa đôi bàn tay trắng muốt, nhỏ nhắn và mềm mại ra, rồi nghiêm

trang nói với chàng:

-

Chừng nào những bàn tay này còn là bàn tay của em, anh Maxim, em

vẫn buồn

!

-

Nhưng tại sao mới được chứ

?

- Tại vì những bàn tay này đã giết người

!

Maxim kêu lên:
-

Em im đi

! Em đừng nghĩ tới điều ấy nữa... Quá khứ chết rồi, quá khứ

không tính đến nữa

!

Chàng nâng hôn đôi bàn tay thon thả, nhợt nhạt. Nàng nhìn chàng với

một nụ cười trong sáng

hơn, như mỗi cái hôn đã xoá bớt đi được một chút

của quá khứ khủng khiếp.

- Anh cần phải yêu em, anh Maxim ạ

! - Nàng thủ thỉ. - Anh cần phải

yêu em vì không một phụ nữ nào yêu anh hơn em đâu. Để làm anh vui lòng
em đã hành động, và còn hành động nữa, không phải chỉ theo mệnh lệnh
mà còn theo sự ham muốn sâu kín của anh nữa kia. Em thực hiện những
hành động mà tất cả bản năng và lương tâm của em phẫn nộ, nhưng em
không sao cưỡng lại được... Tất cả hành vi của em, em đã làm một cách
máy móc, bởi vì nó có ích cho anh và bởi anh muốn thế... Mai đây, và mãi
mãi em vẫn sẵn sàng

!

Chàng cay đắng nói:
- Ôi

! Clôtiđơ, tại sao anh lại lôi kéo em vào cuộc đời phiêu lưu của anh

làm gì nhỉ

? Đáng nhẽ anh nên giữ nguyên là chàng Maxim Bécmông yêu

dấu của em cách đây năm năm, đừng lộ cho em biết con người khác của
anh có phải hơn không

?

Nàng thì thào rất khẽ:
- Em cũng rất yêu con người khác ấy. Em không ân hận chút nào cả.
-

Có đấy, em có nuối tiếc cuộc đời đã qua, tiếc cuộc đời giữa ban ngày

của em.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.