ARSÈNE LUPIN SA BẪY ĐỊA NGỤC - Trang 13

Bà gác cổng khuỵu xuống gối, ngất xỉu.

Đến lượt tôi vào đuợc trong phòng, tôi thấy một người đàn ông gần như trần
truồng nằm trên thảm; hai cẳng chân co rúm, cánh tay quặt quẹo và khuôn
mặt xanh xao. Một khuôn mặt gầy, xương bọc da. Trong khi đó cặp mắt có
vẻ hoảng sợ, cái miệng thì co giật với một cái nhếch mép kinh khủng.

- Ông ấy chết rồi ! Lupin nói khi cấp tốc xem xét.

- Nhưng, như thế nào ? Tôi kêu lên - không hề có vết máu. J

- Có, có đấy - Lupin trả lời và chỉ lên chỗ ngực chiếc áo sơ mi hé mở - có
hai ba giọt đo đỏ... này, người ta đã dùng một tay chịt lấy cổ họng, còn tay
kia chọc vào tim. Tôi nói là chọc, vì thực tế không thấy vết thương. Chúng
ta tin là cái lỗ của một cái kim dài chọc vào rất sâu.

Anh nhìn xuống đất, xung quanh xác chết không thấy gì đáng chú ý, chỉ có
một chiếc gương soi kiểu bỏ túi. Bằng cái này, ông Lavernoux đã điều khiển
làm cho những tia nắng nhảy nhót trong không gian.

Đến lúc này bà gác cổng mới bắt đầu rên rỉ và kêu cứu, Lupin nhảy đến,
nắm lấy bà ta:

- Bà im ngay ! Hãy nghe tôi nói. Lát nữa bà hãy kêu. Bà nghe và trả lời cho
tôi biết. Đấy mới là quan trọng, ông Lavernoux có một người bạn trong phố
này phải không ? Ở bên phải và ở cùng một phía chứ... người bạn thân thiết
phải không ?

- Vâng.

- Một người bạn mà ông thường gặp tất cả các buổi tối ở quán cà phê và ông
đã thường trao đổi những tờ báo có minh hoạ với ông ấy phải không ?

- Vâng.

- Tên ông ấy ?

- Ông Hargrove.

- Địa chỉ ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.