ARSÈNE LUPIN SA BẪY ĐỊA NGỤC - Trang 35

nhau bằng những cánh tay trìu mến. Nhưng một cơn ác mộng đã giày vò
nàng. Bỗng hai con người kia, người ta muốn giằng người nọ ra khỏi người
kia và nàng có cảm giác ghê tởm, trong con mê sảng nàng đã khóc và nàng
đã càu nhàu...

Bằng một cử động, nàng đứng dậy. Chìa khóa vừa xoay trong ổ. Bị tiếng la
của nàng thu hút, bá tước sẽ hiện ra. Yvonne đưa mắt tìm một vũ khí tự vệ.
Nhưng khi cánh cửa đã bị đẩy ra, nàng kinh ngạc dường như cảnh tượng
đang ở trước nàng là một điều kỳ diệu hết sức khó hiểu đối với nàng, nàng
ấp úng: - Ông... Ông..

Một người đàn ông mặc áo choàng, chiếc mũ cặp dưới nách đang bước tới
phía nàng. Người đàn ông còn trẻ - tầm vóc mảnh dẻ, lịch sự, nàng đã từng
quen biết. Đấy là Horace Veimont.

- Ông ! Nàng nhắc lại.

Ông chào nàng và nói chậm.

- Tôi xin bà thứ lỗi cho. Thư của bà đến tay tôi hơi chậm.

- Có thể thế ư ? Có thể đây là ông... ông nghe lời cầu cứu của tôi...

Người đàn ông tỏ ra rất ngạc nhiên.

- Tôi đã chẳng hứa là phải đến theo lời gọi của bà đó sao ?

- Vâng - nhưng...

- Vậy thì, tôi đây ! Ông tươi cười nói.

Người đàn ông xem xét những dải băng bằng vải mà Yvonne đã tháo ra tự
giải thoát rồi gật đầu và tiếp tục việc kiểm tra của mình.

- Vậy đây là cách mà người ta đã dùng ư ? Bá tước Origny, phải không ? -
Tôi cũng đã trông thấy ông ấy giam bà... Nhưng bức thư bà chuyển ? Ồ...
qua cửa sổ này... Thật khinh xuất biết chừng nào khi không đóng nó lại.

Ông đẩy hai cánh cửa ra. Yvonne hốt hoảng

- Nếu người ta nghe được ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.