ARSÈNE LUPIN SA BẪY ĐỊA NGỤC - Trang 42

ông đồng tình với ông việc ly hôn của ông, bởi vì ông ấy đã tìm ra được
chứng cứ.

- Tôi sẽ thất bại - nàng rên rỉ - Tôi thất bại…

- Ngược lại bà được cứu giúp ! Bà đưa tôi chiếc nhẫn... và chiều nay, sẽ có
chiếc nhẫn khác cho bà, một chiếc nhẫn sẽ có trước mười hai giờ trưa, nó
khắc ngày 23 thắng mười. Như vậy...

Anh ngừng lại ngay. Trong khi anh nói, bàn tay Yvonne lạnh cóng trong bàn
tay anh. Khi nàng ngước mắt lên, anh thấy nàng xanh xao, xanh xao như tàu
lá chuối.

- Bà làm sao thế ? Tôi xin bà...

Người đàn bà quá đau buồn, quá thất vọng:

- Có điều... có điều... tôi chịu rồi. Tôi không thể nào tháo chiếc nhẫn này ra
được ! Nó đã trở nên quá nhỏ... ông hiểu không ? Điều ấy không quan trọng
và tôi không còn nghĩ đến nó nữa... nhưng ngày hôm nay... Bằng chứng ấy...
lời buộc tội ấy.. Ôi sự tra khảo đến nhục nhã làm sao ! Ông xem này.,. Chiếc
nhẫn đã thuộc về ngón tay của tôi ... Nó ăn sâu vào da thịt của tôi rồi. Tôi
không thể, tôi không thể...

Nàng dùng hết sức để rút chiếc nhẫn, có nguy cơ toác da. Nhưng thịt của
nàng đã phồng lên xung quanh nhẫn và chiếc nhẫn không nhúc nhích.

Môi nàng ấp úng, bực bội vì một ý nghĩ làm cho nàng khiếp sợ. - Tôi nhớ lại
một đêm nọ... Tôi bị bóng đè.. Hình như có người nào đó đã vào trong
phòng tôi và giữ chặt tay tôi. Tôi không thể nào thức dậy được. Chính là ông
ấy ! Chính là ông ấy, ông ấy đã làm cho tôi ngủ mê đi, tôi tin như vậy... Ông
ấy đã nhìn chằm chằm vào chiếc nhẫn... Và chiều nay ông ấy sẽ giật chiếc
nhẫn này ra trước mặt mẹ ông ấy... Ôi ! Tôi biết tất cả... người thợ kim hoàn
đó... Chính anh sẽ chặt đứt bàn tay của tôi... ông xem.. Tôi chết mất...

Nàng che mặt khóc. Nhưng trong sự im lặng, chiếc đồng hồ treo điểm một
tiếng, rồi hai tiếng, lại một tiếng nữa và Yvonne bật đứng dậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.