ARSÈNE LUPIN SA BẪY ĐỊA NGỤC - Trang 47

Người mẹ chồng nói với nàng:

- Cô được nhẹ nhàng, Yvonne.

Yvonne sắp nhận lỗi với bà và xin bà che chở. Để làm gì cơ chứ ? Làm thế
nào mà công nhận rằng bá tước phu nhân có thể tin tưởng nàng là trong
trắng ? Nàng không đáp lại gì cả.

Vả lại ngay lập tức, chàng bá tước trở vào theo sau là tên đầy tớ của chàng
và một người đàn ông mang theo một chiếc túi dụng cụ dưới nách.

Bá tước nói với người đàn ông:

- Anh có biết vì sao mà thế này không ?

- Có – người thợ nói - một chiếc nhẫn đã trở nên quá bé, cần phải chặt.. Dễ
thôi... Dùng kìm băm một cái là xong.

- Thế thì anh kiểm tra đi, sau đó - chàng bá tước nói-sau đó anh xem xét nét
chữ khắc ở bên trong có phải là của anh không ?

Yvonne quan sát chiếc đồng hồ. Đã mười một giờ kém mười. Dường như
nàng nghe ở đâu đó trong toà nhà có tiếng ồn ào của những giọng nói đang
cãi nhau, và không hiểu sao lúc ấy nàng lại hy vọng. Có thể là Velmont
thành công. Những tiếng ồn ào lại xảy ra lần nữa, nàng nhận ra đấy là những
người bán hàng rong đi qua dưới cửa sổ và đã đi xa.

Thế là hết. Horace Velmont không thể đến cứu nàng và nàng hiểu ra rằng
muốn gặp lại con trai thì nàng cần phải hành động bằng chính sức lực của
nàng vì những lời hứa của người khác chỉ là hảo huyền.

Nàng hơi lùi lại; nàng đã thấy trên bàn tay của nàng bàn tay của người thợ
và sự tiếp xúc bỉ ổi ấy làm cho nàng phẫn nộ. Người đàn ông lúng túng xin
lỗi. Chàng công tước nói với vợ: - Nào, cô phải quyết định đi chứ.

Thế là nàng giơ bàn tay mảnh dẻ và run rẩy ra, người thợ nắm lấy, lật ngửa
đặt lên bàn. Bàn tay hơi xòe ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.