ARSÈNE LUPIN SA BẪY ĐỊA NGỤC - Trang 56

- Đi chứ ?

Một sự tò mò rất mãnh liệt lôi kéo tôi làm cho tôi không thể từ chối. Tôi
bước xuống cùng Lupin.

Vừa ra đến đường phố, chúng tôi nhìn thấy người nữ láng giềng của tôi bước
vào một hiệu bán bánh mì. Chị mua hai chiếc bánh đặt vào chiếc làn con của
đứa bé, trong đó có lẽ đã có các thức ăn khác. Rồi cả hai người đi về phía
đại lộ, thẳng đến quảng trường Ngôi Sao. Đại lộ Kléber dẫn họ đến lối vào
đường Passy.

Lupin lặng lẽ bước đi với một sự lo toan dễ thấy. Còn tôi, tôi vui mừng là đã
lôi kéo được sự quan tâm của anh. Thỉnh thoảng chỉ một lời nói của anh
cũng đã bộc lộ cho tôi biết được dòng suy nghĩ của anh và tôi có thể nhận
thấy được ẩn số hãy còn nguyên vẹn chua hé mở đối với anh cũng như với
tôi.

Nhưng Louise d’Ernemont rẽ xiên sang trái vào phố Raynouard, một phố cũ
yên tĩnh, nơi Franklin và Balzac đã từng sống và nó được viền quanh bằng
những ngôi nhà cổ và những căn vườn kín đáo làm cho ta có cảm giác như ở
một tỉnh lẻ. Dưới chân sườn đồi của phố cũ nổi trội lên ấy là con sông Seine
chảy qua và những con đường hẹp đổ xuống tận bờ.

Chính một trong những con đường hẹp và ngoằn ngoèo, và náo động ấy,
người nữ láng giềng của tôi đã men xuống. Đầu tiên ở mé phải có một ngôi
nhà, mặt trước quay ra phố Raynouard, rồi lại một bức tường mốc meo với
độ cao thường gặp, có bó trụ và cắm mảnh chai tua tủa.

Đến chỗ giữa, một cái cửa tháp hình vòm cuốn trổ qua tường. Luise d’
Ernemont dừng lại ở đấy, mở ra bằng một chiếc chìa khóa rất lớn. Người mẹ
và đứa con gái bước vào.

Lupin nói với tôi:

- Dù sao, người đàn bà ấy chẳng có gì che giấu cả, vì chị ta không quay lại
lần nào...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.