ARSÈNE LUPIN SA BẪY ĐỊA NGỤC - Trang 66

- Ý kiến cùa tôi là chẳng có gì cả. Tin gì được lời nói của một bà vú già ốm
yếu vì tuổi tác ? Quan trọng gì lại chú ý đến những ý ngông của một người
điên ? Vả lại nếu người đại điền chủ đã bán hết cơ nghiệp của mình đi, thì
ông đừng nghĩ rằng cơ nghiệp ấy ấy sẽ tìm thấy lại được, phải không ?
Trong một không gian chật hẹp như chỗ ấy người ta giấu một tờ giấy, một
vật quí giá thì có lý, chứ không thể là kho báu được.

- Nhưng những bức tranh ?

- Vâng, tất nhiên. Nhưng không sao, chúng có phải là một bằng chứng đầy
đủ đâu ?

Lupin cúi người trên bức tranh mà người công chứng viên đã lấy trong tủ ra
và sau khi xem xét rất lâu, anh nói:

- Thầy đã nói ba bức tranh cơ mà ?

- Đúng, một bức là ở đây do những người thừa kế của Charles trao lại cho
người tiền nhiệm của tôi: Louise d'Ernemont có một bức. Còn về bức tranh
thứ ba, người ta không biết nó ra sao.

Lupin nhìn tôi và nói tiếp:

- Và mỗi bức tranh đều có ghi cùng một ngày tháng như nhau chứ ?

- Vâng, Charles d’Erneniont đã ghi lúc ông ta đưa người đóng khung trước
khi ông qua đời một thời gian ngắn... Cũng ngày tháng ấy, 15-4-2 tức là
ngày 15 tháng tư, năm II theo lịch Cách mạng, và việc bắt giữ xảy ra hồi
tháng tư năm 1794.

- Ồ! Tốt lắm, tuyệt vời - Lupin nói - con số 2 có nghĩa là…

Anh còn ngẫm nghĩ một lát rồi lại nói:

- Xin hỏi một câu nữa, thấy đồng ý chứ ? Chưa bao ... giờ có ai tự đứng ra
giải bài toán này à ?

Thầy Valandier nhún vai:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.