ARSÈNE LUPIN SA BẪY ĐỊA NGỤC - Trang 84

Một buổi sáng, người bị đâm hơi tỉnh lại. Hắn căng mí mắt lên nhìn xung
quanh.

Hắn đã ngủ trong một căn phòng lớn hơn phòng hắn bị đâm, một gian phòng
có trang bị vài thứ, các cửa sổ treo rèm kín mít phủ từ trên cao xuống tận sàn
nhưng vẫn đủ ánh sáng để hắn nhìn thấy Gabriel ngồi trên một chiếc ghế
đang quan sát hắn.

Hắn thì thầm:

- Ồ ! Chính mày, thàng nhỏ, tao khen ngợi mày, con ạ. Mày có nhất đâm
chắc chắn và sắc bén đấy.

Rồi hắn ngủ lại.

Ngày hôm ấy và những ngày tiếp theo, hắn thức dậy nhiều lần và mỗi lần
hắn thấy nét mặt của chàng trai với đôi mày mỏng dính, hai con mát đen
lánh và lời nói rắn rỏi.

- Mày làm cho tao sợ - người bị thương nói - Giá như mày đã thế hành hình
tao thì tao đâu có làm cho mày khó chịu. Nhưng mà vui đùa đi ! Ý nghĩ về
cái chết đối với tao dường như là điều buồn cười nhất thiên hạ. Còn như với
mày, ông bạn thân mến, điều đó trở nên rùng rợn. Chà, tao rất muốn đánh
giấc tiếp đây.

Nhưng Gabriel tuân lệnh của bà Dugrival; anh ta đã quan tâm chăm sóc hắn
chu đáo. Người bị thương hầu như không còn bị sốt và đã bắt đầu uống được
sữa và ăn cháo. Hắn đã lại sức và đùa cợt.

- Khi nào ta lại sức, ra được bên ngoài ? Chiếc xe con đã sẵn sàng chưa ?
nhưng hãy đùa cợt đi, tên súc sinh ạ. Mày có dáng như một cây liễu rũ sắp
phạm vào một tội ác. Nào, hảy nhoẻn cười với bố đi nào.

Một hôm, khi mới thức dậy, hắn có cảm giác bị gò bó, khó chịu. Sau khi cố
gắng, hắn nhận thấy trong giấc ngủ, người ta đã trói chân hắn, nửa thân trên
và hai cánh tay vào thanh sát giường bằng sợi dây thép rất mỏng siết vào da
thịt làm cho hắn không thể cử động được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.