ARSÈNE LUPIN SA BẪY ĐỊA NGỤC - Trang 86

- Một tên đầy tớ nhỏ phục vụ ở nhà ta phải không ?

- Vâng.

- Và chính mày, trước tiên ăn cắp đồng hồ của ông Dugrival rồi sau đó trả lại
cho ông để gây cho ông lòng tin vào mày, đúng chứ ?

- Đúng.

Bà kìm nén một hành động tức giận.

- Ngu xuẩn ! Đúng thế, đồ ngu xuẩn. Tại sao mày tước đoạt của chồng tao,
dồn ông ấy đến chỗ chết và đáng lẽ mày phải trốn biệt xứ đi thì mày lại giả
là Lupin đang ở giữa Paris. Thế mày không nhớ rằng chính tao đã thề trước
người đã khuất là tao phải tìm ra tên sát nhân ư ?

- Đúng là điều ấy đã làm tôi kinh ngạc - Lupin nói - tại sao lại nghi ngờ tôi ?

- Tại sao à ? Nhưng chính mày đã tự bán mình đấy thôi.

- Tôi à ?

- Dĩ nhiên... năm mươi nghìn phơ - răng.

- Này, sao thế ! Là một món quà tặng...

- Đúng, một món quà tặng mà mày đã ra lệnh bằng bức điện, gửi tiền cho
tao để làm cho người ta tin rằng mày đang ở Mỹ trong ngày đua ngựa. Một
món quà ! Thật dại dột ! Nghĩa là ý nghĩ của mày về việc giết hại con người
khốn khổ ấy đã làm cho mày lo sợ. Vậy là mày công khai hoàn trả lại tiền
cho người đàn bà goá, bởi vì có dư luận là mày phải làm rùm beng như
chính mày là một tay diễn viên tồi. Tuyệt vời đấy ! Nhưng con người ngây
ngô ơi, trong trường hợp này đáng lẽ không cần phái trả lại cho ta những tờ
giấy bạc đã lấy cắp của Dugrival mới phải ! Đúng, tên ngu ngốc thậm tệ ạ,
chính những tờ giấy bạc ấy chứ không phải là những tờ giấy bạc khác !
Dugrival và tao đều có những con số của những tờ giấy bạc. Và mày đã quá
ngớ ngẩn gửi cho ta cả tập ! Bây giờ mày đã hiểu được cái ngu dốt của mày
chưa ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.