ARSÈNE LUPIN VÀ HỒI ỨC BÍ MẬT - Trang 119

“Đúng thật! Đúng như tôi dự đoán! Chà, nhiều hiện tượng xảy ra liên tiếp.

Đáng lẽ tôi phải đến sớm hơn.”

Ngoảnh lại phía cô gái, anh nói vội:

“Thưa cô, không thể mất thì giờ. Tôi đến trang viên này một cách khác

thường. Tôi không muốn ai bắt gặp và việc đó cũng vì liên quan đến cô. Cô
có nghĩ trong lâu đài nghe được tiếng súng nổ không?”

Cô gái đã thôi hồi hộp, trả lời rõ ràng chứng tỏ bản chất vốn can đảm:

“Tôi cho là không.”

“Hôm nay ông cụ bố cô có ở nhà không?”

“Bố tôi đau nằm đã mấy tháng nay. Vả lại phòng ông cụ ngoảnh về hướng

khác.”

“Còn những người hầu?”

“Họ ở và làm việc ở phía bên kia, không ai đến phía này bao giờ. Chỉ có

tôi là hay đi dạo ở đây thôi.”

“Chắc cũng không ai thấy tôi, cây cối che khuất.”

“Chắc thế.”

“Nếu vậy tôi có thể nói chuyện tự do với cô được chứ?”

“Tất nhiên, nhưng tôi không rõ tại sao?”

“Rồi cô sẽ hiểu.”

Anh lại gần hơn nói với cô:

“Cô cho phép ngắn gọn thôi. Thế này: Cách đây bốn hôm, cô Jeanne

Darcieux…”

“Chính tôi đây,” cô mỉm cười tự giới thiệu.

“Cô Jeanne Darcieux,” Lupin tiếp tục, “cô Darcieux xin viết một bức thư

cho bạn cô, Marceline ở Versailles…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.