ARSÈNE LUPIN VÀ HỒI ỨC BÍ MẬT - Trang 127

xích chó, trộn thuốc độc vào thức uống… tóm lại cũng sống cuộc sống của
người hay những người hắn muốn khử.”

“À, anh nghĩ ông Darcieux cũng bị đe dọa vì nguy cơ đó à?”

“Có thể.”

“Thế do một trong những người hầu à? Nhưng không thể như thế được.

Hay anh nghi ngờ…?”

“Tôi không nghi ngờ gì, không biết gì. Tôi chỉ có thể nói là tình trạng rất

nguy hiểm và phải lo đến những diễn biến xấu nhất. Cái chết đang quanh
đây thưa bác sĩ, cái chết vờn quanh lâu đài và không lâu nữa sẽ làm hại được
những người nó theo dõi.”

“Làm thế nào bây giờ?”

“Phải canh chừng bác sĩ ạ. Lấy cớ lo lắng về sức khỏe ông Darcieux,

chúng ta ngủ lại trong căn phòng nhỏ này. Hai phòng bố con gần nhau, có
việc gì ta có thể nghe thấy được.”

Có một chiếc ghế tựa dài; họ thống nhất sẽ thay phiên nhau ngủ ở đó.

Thực ra Lupin chỉ ngủ hai, ba tiếng. Nửa đêm không nói gì với ông bạn,

anh ra khỏi phòng đi một vòng quanh lâu đài và ra khỏi cánh cửa sắt chính.

Đến chín giờ anh đến Paris với chiếc xe máy, có hai người bạn mà anh

điện dọc đường đã chờ anh. Cả ba người mỗi người một việc, để cả ngày sau
tìm những điều Lupin suy tính.

Sáu giờ anh trở lại lâu đài và như sau này anh kể lại, có lẽ chưa bao giờ

anh cả gan liều mạng như vậy với tốc độ điên cuồng trong một buổi chiều
tháng chạp sương mù mà ánh đèn pha của anh thật khó chọc thủng màn
đêm.

Trước cổng sắt còn mở, anh nhảy xuống xe chạy vào lâu đài, chỉ mấy

bước nhảy lên đến tầng gác. Trong căn phòng nhỏ không có ai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.