ARSÈNE LUPIN VÀ HỒI ỨC BÍ MẬT - Trang 129

Jeanne gọi cô hầu phòng, bác sĩ lại chỗ ông Darcieux còn Lupin yêu cầu

cho mình ăn trong căn phòng nhỏ.

Sau hai mươi phút bác sĩ cho biết:

“Thế là xong, ông Darcieux cũng không phản đối nhiều; thâm tâm ông

thấy để Jeanne đi khỏi đây tốt hơn.”

Hai người rút lui, ra khỏi lâu đài. Đến gần cổng sắt Lupin gọi người bảo

vệ:

“Anh bạn, anh có thể đóng cửa lại. Nếu ông Darcieux cần đến chúng tôi

thì cho người đến tìm chúng tôi.”

Chuông nhà thờ gõ mười tiếng. Những đám mây đen bao phủ xóm làng,

chỉ đôi lúc mặt trăng mới ló ra một ít. Hai người đi được hơn trăm bước. Khi
họ đến gần làng Lupin nắm lấy tay ông bạn:

“Đứng lại.”

“Có gì vậy?” Bác sĩ kêu lên.

“Có việc là,” Lupin dằn từng tiếng, “nếu tôi dự đoán đúng, nếu tôi không

bị lừa trong vấn đề này thì tối nay cô Darcieux sẽ bị ám sát.”

“Cái gì? Anh nói gì thế? Nếu vậy sao chúng ta lại bỏ đi…?”

“Chính là để kẻ sát nhân đang âm thầm theo dõi hành động của chúng ta

sẽ thực hiện âm mưu không theo giờ nó chọn, mà theo giờ tôi đã định.”

“Chúng ta trở lại lâu đài chứ?”

“Tất nhiên, nhưng mỗi người một đường.”

“Nếu thế cần đi ngay thôi.”

“Thưa bác sĩ,” Lupin nhấn mạnh, “ông hãy nghe tôi đừng nhiều lời, mất

thì giờ. Phải đánh lạc hướng mọi sự theo dõi. Ông về thẳng nhà đi và sau
mấy phút khi chắc chắn không có người đi theo, sẽ ra đi. Ông men theo
tường bên trái đến cổng nhỏ vườn rau. Chìa khóa đây. Khi đồng hồ điểm
mười một tiếng ông nhẹ nhàng mở cổng, đi thẳng đến thềm sau của lâu đài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.