ARSÈNE LUPIN VÀ HỒI ỨC BÍ MẬT - Trang 140

Bố con chạy đi. Ông Goussot chạy lại phía bà vợ chỉ, van lên:

“Nó ăn trộm tiền! Nó ăn trộm tiền! Tóm lấy kẻ trộm!”

Có tiếng ồn ào đầu hành lang chỗ ba người con khác chạy đến:

“Tôi đã thấy nó? Tôi thấy nó!”

“Tôi cũng thấy. Nó leo lên thang gác.”

“Không, nó kia, nó lại chạy xuống đấy!”

Tiếng chạy gấp làm sàn nhà rung rinh. Ông Goussot chạy đến đầu hành

lang thấy một người đang cố gắng mở cửa tiền sảnh; nếu mở được sẽ thoát
ra chỗ nhà thờ và đường làng.

Bị bắt gặp, người đó rối trí đâm vào ông Goussot ngã lăn ra, tránh mấy

người con đuổi theo, lại theo hành lang vào trong phòng ông bố bà mẹ, nhảy
qua cửa sổ bị phá và mất tăm.

Những người con đuổi theo, chạy qua vườn cỏ, vườn rau và lúc này đã tối

trời. Ông Goussot cười gằn:

“Thằng kẻ cướp đi đời thôi, tường cao quá, không lối ra. Chà, đồ vô lại

đáng đời!”

Đúng lúc đó hai người giúp việc ở ngoài làng trở về, ông nói cho họ biết

chuyện, giao súng cho họ và nói:

“Nếu thằng kẻ cướp đó chỉ hơi ló ra gần nhà thì cứ bắn vỡ sọ nó đi không

thương xót.”

Ông chỉ chỗ cho họ nấp, xem lại cổng sắt đã khóa kỹ chưa và lúc đó mới

nhớ ra bà vợ cần chăm sóc ngay:

“Thế nào rồi bà?”

“Nó đâu rồi, có bắt được không?” Bà vợ hỏi ngay.

“Được, đang rình, có lẽ anh em đã bắt được nó đấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.