ARSÈNE LUPIN VÀ HỒI ỨC BÍ MẬT - Trang 147

“Ông nắm được chứ?”

Người lạ im lặng một lúc rồi trả lời:

“Không, không nắm được gì.”

Ông chủ trại giơ hai tay lên trời kêu lên:

“Trời… ông lại có thể nắm được gì sao? Tất cả những cái đó là giả dối cả.

Ông có muốn tôi nói với ông không? Này, già Traînard nhanh nhẹn đến mức
đã chết trong lỗ và tiền cũng mục rữa ra với nó rồi. Ông nghe không, tôi
đoán chắc với ông thế đấy.”

Ông khách nói rất bình tĩnh:

“Có một điểm làm tôi lưu ý. Tay đầu đường xó chợ kia dù sao cũng đang

tự do, ban đêm có thể kiếm được gì ăn nấy. Nhưng hắn lấy gì mà uống?”

“Không thể được, không thể được!” Ông chủ trại kêu lên. “Chỉ có lạch

nước này mà đêm nào chúng tôi cũng canh phòng.”

“Đây là một lạch nước. Nó chảy về đâu?”

“Ngay tại đây.”

“Thế thì có một áp lực đủ để tự nó lên đến bể chứa à?”

“Vâng.”

“Và khi ở bể ra thì nước chảy đi đâu?”

“Trong cái ống mà ông thấy kia, đi ngầm dưới đất dẫn về đến tận nhà bếp.

Vì vậy không có cách nào uống được vì chúng tôi luôn luôn ở đó và lạch
nước chỉ cách nhà hai mươi mét.”

“Trong bốn tuần lễ nay không có mưa à?”

“Tôi đã nói với ông, không mưa lần nào.”

Người lạ đi lại gần lạch nước xem xét. Nước chảy êm, trong trẻo trong cái

ang làm bằng những tấm ván đóng vào nhau ngay trên mặt đất. Ông ta nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.