ARSÈNE LUPIN VÀ HỒI ỨC BÍ MẬT - Trang 159

chọn ngày 15 tháng 4 để tụ tập nhau lại trong một góc hẻo lánh này của
Paris.

Chúng tôi thấy họ ngồi từng nhóm tách nhau trên ghế, trên bậc tam cấp và

đang ăn uống. Gần bà hàng xóm của tôi và đứa con gái là gia đình người thợ
và hai người hành khất tập hợp bên nhau. Anh hầu phòng, người to lớn mặc
áo dài bẩn thỉu, ông cai bộ binh và hai chị em gầy gò thì gộp chung những
lát thịt, hộp cá và bánh.

Đã một giờ rưỡi. Ông hành khất rút điếu ra, người to lớn cũng thế. Những

người đàn ông bắt đầu hút thuốc, lại gần ngôi nhà tròn và những người đàn
bà cũng theo lại. Mọi người có vẻ quen biết nhau.

Họ ở xa chúng tôi nên không nghe được nói những gì nhưng câu chuyện

có vẻ sôi nổi, nhất là người đàn bà trẻ có con chó con lúc đó mọi người vây
xung quanh, nói rất dài và có những cử chỉ mạnh làm con chó sủa vang.

Bỗng nhiên có lời than vãn rồi những tiếng kêu giận dữ. Tất cả, đàn ông

cũng như đàn bà, hỗn độn lao lại phía giếng.

Lúc đó một đứa con của người thợ nổi lên trong giếng, chiếc móc sắt đầu

dây kéo găm vào thắt lưng và ba đứa khác quay cần trục kéo nó lên. Người
cai xông nhanh lại nó, rồi anh hầu phòng, người to lớn túm lấy nó, còn
những người hành khất, hai chị em gầy đánh nhau với gia đình người thợ.
Trong mấy giây thằng bé chỉ còn lại chiếc áo sơ mi. Anh hầu phòng nắm lấy
quần áo bỏ chạy, ông cai chạy theo giật lấy chiếc quần đùi và một trong hai
chị em nghèo cướp lại của ông cai.

Quá sửng sốt, tôi thì thầm:

“Họ điên rồi!”

“Không, không đâu,” Lupin nói.

“Thì sao, anh hiểu ra điều gì à?”

Cuối cùng, Louise Ernemont làm người hòa giải cuộc đánh nhau, dẹp

được lộn xộn. Họ lại ngồi xuống nhưng mọi người đều chán nản, ngồi bất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.