ARSÈNE LUPIN VÀ HỒI ỨC BÍ MẬT - Trang 174

“Trò đùa à? Cả thế giới dèm pha việc đó. Sáng nay mười tờ báo đăng lại

cái thư đáng ghét đó kèm theo những lời bình phẩm trào lộng. Người ta nhắc
lại gia hệ, tổ tiên chúng ta, những người chết oanh liệt của gia đình ta.
Người ta vờ xem như là một việc nghiêm túc!”

“Tuy vậy không ai có thể tin…”

“Tất nhiên không ai cả. Nhưng cũng không ngăn được việc chúng ta trở

thành trò cười của Paris.”

“Ngày mai rồi không ai nghĩ đến nữa đâu.”

“Con gái ơi, ngày mai người ta vẫn nhớ rằng cái tên Angélique de

Sarzeau-Vendôme đã được nói đến nhiều hơn bình thường. Chà, nếu bố biết
được đứa khốn nào dám làm như vậy…”

Lúc đó anh hầu phòng riêng vào báo với quận công có người đề nghị gặp

ông ở điện thoại. Vẫn giận dữ ông nhấc ống nghe và càu nhàu:

“Nào, gì thế? Tôi là quận công Sarzeau đây.”

Người ta trả lời ông:

“Thưa quận công, tôi xin lỗi ngài và xin lỗi cô Angélique. Đấy do lỗi ở

người thư ký của tôi.”

“Thư ký của ông?”

“Vâng, những bức thư thông báo tin mừng chỉ là một dự định tôi muốn

trình ngài bản dự thảo. Không may, thư ký tôi tưởng…”

“Nhưng này ông ơi, ông là ai?”

“Sao, thưa quận công, ngài không nhận ra giọng nói của tôi, giọng nói con

rể tương lai của ngài à?”

“Thế nào?”

“Arsène Lupin.”

Quận công ngã ngồi xuống ghế, ông xanh nhợt người:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.