ARSÈNE LUPIN VÀ HỒI ỨC BÍ MẬT - Trang 35

Chìa khóa cửa quay trong ổ. Bà vùng dậy. Do tiếng bà kêu khóc, bá tước

đã lên đây. Bà nhìn quanh tìm một vũ khí tự vệ. Nhưng cửa mở, bà kinh
ngạc như thấy trước mắt một phép lạ không giải thích nổi, bèn ấp úng:

“Ông!… Ông đấy à?…”

Một người đàn ông ăn bận chỉnh tề, khoác áo choàng và chiếc mũ cao trên

tay tiến lại. Người đàn ông trẻ tuổi đó thanh mảnh, lịch sự, bà đã biết là
Horace Velmont.

Bà nhắc lại:

“Ông đấy à?”

Anh ta chào bà và nói:

“Xin lỗi bà, thư bà được đưa đến cho tôi hơi chậm.”

“Có thể như vậy được sao? Đúng ông ư? Ông có thể…!”

Anh tỏ vẻ rất ngạc nhiên:

“Chẳng phải tôi đã hứa nếu bà gọi thì sẽ đến là gì?”

“Vâng… nhưng…”

“Thế là tôi đã đến!” Anh vừa nói vừa cười.

Anh nhìn những băng vải Yvonne đã cởi ra, vừa lắc đầu vừa xem xét.

“Cách người ta dùng thế này à? Bá tước d’Origny phải không? Như vậy là

ông ta giam bà lại. Thế còn bức thư?… À, bỏ qua cửa sổ… Không đóng lại
thì thật là sơ suất.”

Anh lại đóng hai cánh cửa. Yvonne lo sợ hỏi:

“Nếu người ta nghe được?”

“Không có ai trong nhà. Tôi xem qua rồi.”

“Nhưng…”

“Chồng bà đã đi cách đây mười phút.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.