ARSÈNE LUPIN VÀ HỒI ỨC BÍ MẬT - Trang 56

“Này ông Gabriel nên chú ý, họ đang theo dõi hai người. Có nhiều người

rình mò; ngay tối qua chồng tôi bắt gặp một người ghé nhìn qua cửa sổ đấy.”

“Chà!” Gabriel trả lời. “Cảnh sát trông chừng đấy mà. Càng tốt!”

Một buổi chiều, lúc bốn giờ ở đầu đường có cuộc đấu khẩu giữa hai người

buôn vặt. Bà gác cổng đi ra ngoài nghe họ chửi rủa nhau. Bà đi chưa quay
lưng lại, thì một người trẻ tuổi, thân hình vừa phải, bận quần áo màu xám cắt
may rất khéo, luồn vào nhà lên cầu thang, bấm chuông ở tầng ba. Chưa được
trả lời, anh ta lại bấm chuông và đến lần thứ ba thì cửa mở. Anh cất mũ hỏi:

“Tôi muốn gặp bà Dugrival?”

“Bà đang đau và không tiếp ai cả.” Gabriel đứng phía trong nói lại.

“Tôi rất cần gặp bà.”

“Tôi là cháu bà, tôi có thể nói chuyện lại.”

“Cũng được. Đề nghị nói với bà Dugrival là tình cờ tôi có tin tức về vụ

trộm nhà bà; tôi muốn xem xét căn nhà và tìm hiểu một số chi tiết. Tôi có
kinh nghiệm về những cuộc điều tra như thế, tôi can thiệp vào thì có lợi cho
bà.”

Gabriel quan sát anh một lúc, suy nghĩ và nói:

“Nếu vậy tôi chắc cô tôi sẽ đồng ý. Xin mời ông vào.”

Sau khi mở cửa phòng ăn, anh tránh ra để người lạ mặt đi vào. Người này

bước đến ngưỡng cửa, nhưng đúng lúc anh ta sắp bước qua thì Gabriel giơ
cánh tay và với một động tác nhanh gọn, đâm một mũi dao vào vai phải anh
ta. Một tiếng cười ré lên trong phòng ăn, bà Dugrival lao khỏi ghế, kêu lên:

“Đúng rồi, hoan nghênh Gabriel. Nhưng cháu không giết chết tên kẻ cướp

chứ?”

“Thưa cô chắc là không. Lưỡi dao mảnh và cháu cũng nương nhẹ tay.”

Anh thanh niên loạng choạng, tay chới với, mặt xanh tái. Người đàn bà

góa cười gằn:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.