ARSÈNE LUPIN VÀ HỒI ỨC BÍ MẬT - Trang 59

“Sao lại không?”

“Nếu thế hãy nghe kỹ đây.”

“Tôi xin lắng tai.”

“Vì sao anh biết ông Dugrival mang tiền trong túi?”

“Do người hầu nói ra…”

“Anh hầu đã làm việc cho chúng tôi phải không?”

“Đúng.”

“Và chính anh lúc đầu lấy cắp chiếc đồng hồ rồi trả lại cho ông ấy để

được lòng tin chứ?”

“Đúng.”

Bà cố nén giận:

“Đồ ngốc! Đúng là ngốc! Tại sao anh lột hết của ông ấy buộc ông phải tự

sát, rồi đáng lẽ phải đi trốn đi khỏi thế giới này thì lại tiếp tục vẫn là Lupin ở
giữa Paris? Anh nhớ là tôi đã thề trên đầu người chết là sẽ tìm được tên sát
nhân chứ?”

“Chính điều đó làm tôi kinh ngạc. Vì sao bà nghi ngờ tôi?”

“Vì sao à? Chính anh tự bán mình đấy!”

“Tôi?…”

“Tất nhiên… Số tiền năm mươi nghìn francs…”

“Sao? Một quà tặng…”

“Đúng. Món quà anh điện ra lệnh đưa cho tôi để tôi nghĩ anh đang ở Mỹ

trong những ngày đó. Một quà tặng! Đùa hay thật! Anh đã giết chết con
người tội nghiệp, rồi anh trả tiền lại cho quả phụ một cách công khai để mọi
người đều biết. Bao giờ anh cũng quảng cáo cho mình như một kép hát. Tốt
thật! Tuy vậy, anh bạn ạ, trường hợp đó, không nên trả lại chính những tờ
bạc đánh cắp của Dugrival! Quá ngu ngốc! Ông ấy và tôi có ghi số những tờ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.