ARSÈNE LUPIN VÀ HỒI ỨC BÍ MẬT - Trang 65

Người đàn bà góa nhấn cò súng, một tiếng nổ vang lên…

Lupin nói:

“Chết như vậy à? Lạ thật! Tôi tưởng sẽ khác hơn sống nhiều!”

Một tiếng nổ thứ hai. Gabriel lấy khẩu súng ở tay bà cô xem xét.

Anh bảo:

“À! Họ tháo thuốc rồi… Chỉ còn vỏ đạn thôi.”

Bà cô bối rối, đứng im một lúc rồi nói:

“Có thể như vậy sao? Ai làm thế… Một viên thanh tra hay viên dự

thẩm?”

Bà ngừng lại, lạc giọng:

“Nghe kìa… có tiếng ồn…”

Họ lắng nghe; người đàn bà đi ra tiền sảnh rồi trở lại, nóng nảy, tức bực vì

không thành công và lo sợ.

“Không có ai cả. Chòm xóm chắc đi vắng. Chúng ta còn thì giờ. Chà,

Lupin, anh cười rồi đấy. Gabriel, đưa con dao đây.”

“Trong phòng cháu.”

“Đi lấy đi.”

Gabriel vội vã bước ra. Người đàn bà giận dữ giậm chân:

“Tôi đã thề! Anh sẽ đi đời anh bạn ạ. Tôi đã thề với Dugrival sáng, chiều.

Tôi quỳ xuống trước Chúa nhắc lại lời thề đó. Tôi có quyền trả thù cái chết.
Lupin, nói đi, hình như anh không cười nữa!… Cười đi… Anh có vẻ sợ rồi!
Anh ta sợ! Tôi thấy rõ anh ta sợ trong đôi mắt! Gabriel, lại đây cháu… Nhìn
đôi mắt, đôi môi anh ta kìa. Anh ta run… Đưa dao đây, cô đâm một nhát vào
tim cho anh ta run rẩy. Chà, đồ nhát gan. Đưa dao đây, Gabriel, nhanh,
nhanh lên.”

Người cháu chạy vội lại, sợ hãi nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.