ARSÈNE LUPIN VÀ HỒI ỨC BÍ MẬT - Trang 69

đàn bà góa và cuối cùng được dâng cho cảnh sát như một đĩa thịt thú nấu
chín và gia giảm ngon lành. Anh càu nhàu:

“Mụ góa chết tiệt, mụ giết gọn mình đi còn hơn!”

Anh lắng tai nghe, có ai đó đi ở phòng bên cạnh. Ganimard à? Không

phải, dù vội mấy ông ta cũng chưa đến đây được. Ganimard cũng không
hành động như thế, không mở cửa khẽ khàng như ai đó. Lupin nhớ lại ba
trường hợp cứu anh thoát chết. Có thể nào một người nào đó đã bảo vệ anh
chống lại hành vi của người đàn bà góa và bây giờ lại cứu anh? Như vậy thì
là người nào?

Người lạ mặt cúi xuống phía sau giường mà Lupin không nhìn được, chỉ

đoán theo tiếng kìm cắt dây thép nới lỏng anh dần dần. Lúc đầu là mình, sau
đó tay chân được cởi trói.

Anh nghe một giọng nói với anh:

“Anh mặc quần áo vào.”

Đuối sức, anh vươn dậy nửa chừng lúc người lạ mặt vừa đứng dậy.

Anh thì thầm:

“Anh là ai? Anh là ai?”

Và anh vô cùng kinh ngạc: Đứng gần anh là một người đàn bà bận áo dài

đen và trùm chiếc khăn the che một phần mặt. Người đàn bà đó, theo xét
đoán của anh thì còn trẻ, thân hình mảnh mai lịch sự.

Anh nhắc lại:

“Cô là ai?”

“Thời gian gấp lắm, đi đi thôi. Người đàn bà nói.”

Lupin thử sức rồi ngán ngẩm:

“Tôi không thể. Đuối sức rồi.”

“Uống nước này đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.