ARSÈNE LUPIN VÀ HỒI ỨC BÍ MẬT - Trang 84

“Thế nào? Những việc đó có nghĩa là gì? Thật ra chúng ta như những

người đồng mưu.”

Ganimard không cười. Chưa bao giờ thủ trưởng thấy ông trong trạng thái

kích động như vậy và nghe ông nói với giọng hoảng hốt đến thế.

“Có tin gì mới đấy Ganimard?”

“Vâng, thưa thủ trưởng, và lần này… Tôi khó có thể ngờ như vậy. Nhưng

tôi không lầm… Tôi nắm được mọi sự thật. Cô ta, dù có vẻ không phải,
cũng là sự thật hoàn toàn. Không ai khác… Đúng vậy, không việc gì khác
được.”

Ông lau mồ hôi trán và khi ông Dudouis gặng hỏi. Ông trấn tĩnh uống một

cốc nước rồi bắt đầu:

“Lupin thường chơi xỏ tôi…”

“Ganimard,” ông Dudouis ngắt lời, “nói thẳng vào việc đi. Hai tiếng thôi,

có gì vậy?”

“Không được, thưa thủ trưởng, ông phải nắm được những giai đoạn khác

nhau tôi đã trải qua. Ông tha lỗi cho tôi, nhưng tôi nghĩ cần thiết như vậy.”

Và ông lặp lại:

“Thưa thủ trưởng, tôi đã nói là Lupin thường chơi xỏ tôi, làm mắt tôi nổ

đom đóm. Trong cuộc vật lộn với anh ta mà bao giờ tôi cũng thất bại… Ít
nhất tôi cũng có lợi, biết được kinh nghiệm, cung cách của anh ta. Về vấn đề
những tấm thảm, tôi đặt ngay hai câu hỏi: Một là Lupin không bao giờ làm
việc gì mà không biết công việc sẽ đi đến đâu tất nhiên phải hình dung được
là nếu mất những tấm thảm, ông Sparmiento có thể sẽ tự tử. Vậy mà Lupin
vốn sợ vấy máu vẫn lấy trộm những tấm thảm.”

“Cái giá năm hay sáu trăm nghìn francs hấp dẫn đấy,” ông Dudouis nhận

xét.

“Không, thưa thủ trưởng, tôi xin nhắc lại, dù trường hợp nào, giá có đến

hàng triệu, Lupin vẫn không giết người, cũng không muốn việc làm của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.