ARSÈNE LUPIN VÀ HỒI ỨC BÍ MẬT - Trang 98

“Xin chào ông Ganimard.”

Rồi ngoảnh lại phía hai người kia:

“Cảm ơn các bạn và xin khen ngợi về kết quả công việc. Tiền thưởng đã

hứa đây.”

Anh đưa cho họ tờ giấy một trăm francs, đẩy họ ra và đóng cửa lại. Anh

nói với Ganimard:

“Tôi xin lỗi ông, ông bạn. Tôi cần nói chuyện với ông, việc gấp lắm.”

Anh đưa tay ra nhưng thấy viên thanh tra ngơ ngác, vẻ mặt giận dữ, anh

nói:

“Ông có vẻ không hiểu ra, tuy đã rõ ràng. Tôi rất cần gặp ông gấp. Do đó,

phải như vậy… “

Và như trả lời một sự phản ứng:

“Nhưng ông bạn, ông lầm! Nếu tôi viết thư hoặc điện cho ông, ông sẽ

không đến, hoặc đến với cả một liên đội, mà tôi muốn gặp ông một mình
nên cho hai anh vừa rồi đi gặp ông, bỏ vỏ cam và vẽ dấu chữ thập, vòng tròn
nghĩa là chỉ ra con đường tới đây. Này, sao? Ông có vẻ sửng sốt. Có việc gì
vậy? Có lẽ ông không nhận ra tôi? Lupin, Arsène Lupin. Ông nhớ lại đi…
Cái tên đó không nhắc ông nhớ lại gì sao?”

“Đồ súc vật,” Ganimard nghiến răng mắng.

Lupin có vẻ có lỗi, nói với giọng êm dịu:

“Ông bực mình à? Tôi thấy điều đó trong mắt ông. Về sự việc Dugrival,

đúng không? Đáng lẽ tôi phải chờ ông đến bắt chứ. Tôi không nghĩ ra điều
đó. Tôi thề với ông lần khác…”

“Súc sinh!” Ganimard lầm bầm.

“Thế mà tôi cứ tưởng làm ông vui lòng đấy. Tôi tự nhủ: Ông Ganimard

tốt bụng ấy, đã lâu không gặp nhau, chắc ông ấy sẽ nhảy lên ôm cổ mình!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.