ARSÈNE LUPIN VÀ HỒI ỨC BÍ MẬT - Trang 99

Ganimard vẫn chưa động đậy như có vẻ chưa hết sững sờ. Ông nhìn

quanh mình, nhìn Lupin, tự hỏi xem có nên nhảy lên cổ anh ta không, rồi tự
chủ lại ông nắm một chiếc ghế ngồi xuống như để nghe đối thủ nói.

Ông nói:

“Nói đi! Đừng nhảm nhí nữa, tôi đang vội.”

“Đúng đấy, ta nói chuyện đi. Không thể mơ ước một chỗ nào yên tĩnh hơn

ở đây. Đây là ngôi nhà cũ của một ông quận công không bao giờ ở. Tôi thuê
tầng này và góp cổ phần với một xí nghiệp hội họa. Tôi có vài chỗ ở tương
tự, rất tiện lợi. Ở đây, bề ngoài là một quý tộc Nga, ông Jean Dubreuil, cựu
bộ trưởng. Ông hiểu cho chứ, tôi chọn một nghề hơi bê bối để ít gây sự chú
ý.”

“Anh muốn tôi để ý đến cái đó làm gì?” Ganimard ngắt lời.

“Đúng thế, tôi ba hoa mà ông thì vội” Xin ông tha lỗi. Không lâu đâu.

Năm phút thôi. Tôi xin bắt đầu… Ông hút điếu thuốc? Không à? Tốt quá, tôi
cũng chẳng hút.

Anh cũng ngồi xuống, vừa suy nghĩ vừa nói như sau:

“Ngày l7 tháng 10 năm 1599, một buổi sáng nóng ấm và vui vẻ… Ông

nghe tôi đấy chứ?… Như vậy là ngày 17 tháng 10 năm 1599… nhưng có
cần thiết ngược lên đến triều đại Henri IV và nói về lịch sử chiếc cầu Pont-
Neuf? Không, không nên để ông mất thì giờ về lịch sử nước Pháp và có thể
làm ông rối trí. Chỉ cần ông biết rằng, đêm đó lúc một giờ sáng, một người
chèo thuyền đi qua vòm cầu Pont-Neuf phía tả ngạn, nghe phía trước có một
vật được quăng từ trên cầu cho chìm xuống đáy sông Seine. Con chó của
ông chạy lại sủa và khi người chèo thuyền đến đầu mũi thì thấy con chó
đang ngoạm một mẩu báo gói vật gì đó. Ông vớt những vật chưa chìm vào
khoang xem xét. Thấy việc này có vẻ quan trọng và vì có quan hệ bạn bè,
ông đến báo tin cho tôi. Sáng nay ông ấy đánh thức tôi dậy kể lại câu chuyện
và đưa cho tôi những vật nhặt được. Đây…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.