ASHFALL: TÀN TRO - Trang 117

Chương 17

Có ai đó đang vỗ vào vai, lay tôi dậy. Mặc dù có thể đó chỉ là một cái lay

nhẹ, nhưng vì đầu tôi đang quá đau nên tôi có cảm giác như não trong đầu
bị xay ra thành chất lỏng, và long sòng sọc trong hộp sọ.

“Ngồi dậy đi.” Tiếng một cô gái cất lên.

Tôi hé mắt, thò tay tìm cây trường côn. Nhưng thay vào đó tôi lại nắm

phải đùi cô gái kia. Cô ấy gỡ tay tôi ra và nói “Đừng cố gắng sức, cậu vẫn
đang yếu lắm. Cậu có thể ngồi dậy không?”

Tôi thả tay ra và từ từ quay đầu nhìn xung quanh. Tôi đang nằm trên một

chiếc di-văng kê ở trước lò sưởi. Lửa trong lò khá lớn, làm một bên mặt và
cánh tay tôi nóng rẫy, nhưng chẳng hiểu sao cả người tôi vẫn run lên vì
lạnh, như thể tôi đang ở giữa trời mùa Đông nắng ráo nhưng lại mặc không
đủ ấm. Tôi tái mặt nhận ra mình đang không mặc gì bên dưới lớp chăn len
dày cộp ai đó đã đắp lên người cho tôi. Tôi không nhớ là mình đã cởi quần
áo.

Cô gái kia đứng dậy và cúi xuống nhìn tôi. Một thiên sứ kỳ lạ, đó là ý

nghĩ đầu tiên ập đến trong đầu tôi. Nhưng nếu là thiên sứ thật thì cô ấy đã
không mặc áo phông và quần yếm. Hơn nữa, tôi chưa bao giờ nghe chuyện
thiên sứ đổ mồ hôi, chứ đừng nói là nhễ nhại mồ hôi như cô gái này.

Tôi từ từ nhấc người lên, cố gắng không làm kinh động đến cái đầu vẫn

đang đau như búa bổ của mình. Cô ấy đặt một chiếc gối ra sau lưng tôi,
giúp tôi dựng được người dậy mà không phải tốn quá nhiều sức. Kế đó, cô
ấy kề cốc nước vào miệng tôi và tôi giơ tay đón lấy chiếc cốc, uống như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.