ASHFALL: TÀN TRO - Trang 132

Chương 20

Sáng hôm sau, tôi tỉnh dậy vừa đúng vào bữa sáng. Darla, cô Edmunds,

và tôi ngồi ăn món bánh bột ngô. Trông Darla rất khổ sở, như kiểu tọng vào
cho nó xong bữa, chứ không phải đang ăn. Chỉ mỗi tôi là thấy ngon.

Ăn sáng xong, Darla tuyên bố: “Ngày hôm nay con sẽ đi đào ngô. Mẹ

chăm sóc bệnh nhân nhé?”

“Hôm nay con nghỉ một ngày đi.” Cô Edmunds nói. “Chúng ta vẫn còn

bao nhiêu túi bột ngô ý nhỉ? Bốn hay năm gì đấy…”

“Sáu.” Darla sửa lại.

“Thế thì đủ rồi. Nghỉ một ngày đi con.”

“Sao mẹ biết là đủ? Còn bao lâu nữa chúng ta mới trồng được cây mới?

Trước khi nhận được cứu trợ từ bên ngoài? Một năm? Ba năm? Mẹ nghĩ
đám ngô kia sẽ vùi dưới lớp tro bụi bao lâu nữa?”

“Để tôi giúp cậu.” Đây là cơ hội tốt để tôi đền đáp lại phần nào sự hào

phóng của mẹ con họ. Nếu họ không đưa tôi vào nhà và khâu vết thương
cho tôi, có lẽ tôi đã chết mất xác ở ngoài đường rồi. “Mặc dù không biết cậu
nói đào ngô là gì, nhưng tôi đã cảm thấy khá hơn…”

“Rồi để vết thương của cậu bục toác ra ở ngoài đồng và tôi lại phải lôi

cậu về khâu…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.