ASHFALL: TÀN TRO - Trang 108

Nhẽ ra khi ấy tôi phải quay đầu chạy khỏi đó càng nhanh càng tốt. Đúng

như dự đoán của tôi, anh ta cực kỳ đô con, phải cỡ hậu vệ thòng của đội
tuyển bóng bầu dục nhà nghề Mỹ NFL. Quần áo trên người anh ta trông cứ
như đi mượn – quần thì cộc hớn cả chục phân, tay áo thì không cài được vì
cổ tay quá to. Nước da xanh xao như càng tái hơn dưới lớp tro bụi. Anh ta
đang dùng gậy để chống tạm mảnh gương vỡ lấy từ tấm gương lớn nằm gần
đó. Bên cạnh anh ta là một chiếc thắt lưng da bản rộng, một bánh xà phòng,
và một cái rìu – lưỡi sắc lẹm, lóe lên dưới ánh lửa. Kẹp giữa hai chân anh ta
là một xô nước đầy.

Tôi ngẩn người ra mất một lúc. Bộ não và cái bụng của tôi đang tranh cãi

nhau. Một tiếng chuông cảnh báo rung lên trong đầu tôi, bộ quần áo không
vừa, thân hình hộ pháp và nhất là cây rìu. Tôi biết mình nên nhanh chóng
rời khỏi đây, nhưng mùi thịt nướng như sợi dây thừng kìm chân tôi lại. Anh
ta nói, “Đừng lo, anh chỉ định nhờ chú mày giúp để cạo nốt cái tóc thôi.
Tiền công là món thịt nướng.”

Tôi đã bị thuyết phục hoàn toàn. Từ hôm qua đến giờ tôi mới chỉ có vài

cái kẹo vào bụng, làm sao cưỡng nổi mùi thịt nướng thớm ngào ngạt thế
này. Bụng tôi reo lên sung sướng vì đã giành chiến thắng. Tôi dắt gậy trượt
tuyết vào thắt lưng rồi từ từ trượt về phía sau anh ta, cầm trường côn sẵn
sàng trong tay.

“Chú mày có một mình à?” Anh ta hỏi.

“Vâng...” Tôi phân vân không biết có nên nói dối hay không.

“Anh cũng đoán vậy. Đừng lo. Anh chỉ muốn nhờ chú mày cầm hộ cái

gương này thôi.”

Tôi bước lại gần và thấy vài mảnh gương nữa nằm chỏng chơ trên đất.

Phần tóc sau gáy của anh ta cắt ngắn, chỉ còn độ một phân, trong khi toàn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.