ASHFALL: TÀN TRO - Trang 187

tháo sợi dây cu-roa và nhấc tảng đá nặng trịch đó lên. Nó nặng phải đến cả
tấn, nhưng tôi đã khom người lăn nó lên một bên vai.

Tôi ì ạch bò từng bước lên vựa cỏ, một tay ôm cối xay trên vai, một tay

bám vào bậc thang. Vừa lên đến nơi, tôi thả vội nó xuống đất, làm rung rinh
cả sàn nhà. Sau đó tôi kéo thang lên và dựa vào mép của vựa cỏ.

Tôi kiểm tra lại vết thương ở bên sườn phải. Cú đấm của Mắt Bò làm

rách một đường nhỏ nhưng không quá nghiêm trọng. Tôi sẽ sống tốt nếu
Mắt Bò không tìm ra tôi lần nữa.

Chỉ mỗi việc tháo giày ra thôi cũng đủ khiến tôi đau muốn chết. Tôi dốc

cái tất bên phải xuống và hai mảnh vỏ đạn rơi ra. Mắt cá nhân tôi tím bầm,
bàn chân sưng vù nhưng xương cốt không làm sao, ơn Chúa.

Rồi tôi chợt nhớ ra là mình quên mất cây gậy bóng chày trên sàn bếp.

Nhưng giờ tôi đã quá mệt để làm bất cứ chuyện gì, chứ đừng nói là quay lại
bếp lấy nó.

Darla ngồi im lặng trên đống cỏ khô, mặt thất thần nhìn xuống hai tay,

như một cái xác không hồn. Tôi chúc cô ấy ngủ ngon rồi đổ sụp xuống
đống cỏ bên cạnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.