ASHFALL: TÀN TRO - Trang 198

Darla ăn lấy ăn để. Chắc là đói quá không kén cá chọn canh được nữa. Tôi
đóng balô, đứng dậy đi về hướng Worthington.

Đi được chừng nửa dặm thì tôi cảm thấy tội lỗi với Darla nên dừng lại và

đợi. Vừa đợi tôi vừa nhớ lại chuyến đi tới Worthington lần trước của chúng
tôi, mới chỉ một ngày trước đó. Ở nhiều đoạn đường khuất gió, mặt đường
vẫn còn in nguyên dấu ván trượt của tôi và dấu chân đi bên cạnh của Darla
ở chiều đi và hai dấu ván trượt ở chiều về.

Chuyến đi đó khác hẳn với chuyến đi này: Darla trượt xuống đồi trên

cùng một ván trượt với tôi, ôm tôi từ đằng sau, cùng nhau lăn xuống triền
đồi và chơi trò ném tro với nhau.

Một lúc sau, Darla cũng bắt kịp tôi. Trên đoạn quãng đường còn lại tới

Worthington, tôi luôn chú ý không để mình vượt trước cô ấy quá 10 mét.

Sắc vàng yếu ớt trên bầu trời dần chuyển sang sắc xám của chạng vạng

khi chúng tôi trượt vào Worthington. Mặc dù hôm nay cả hai đứa đều di
chuyển bằng ván trượt nhưng tốc độ chậm hơn nhiều so với ngày hôm qua,
với tôi trên ván trượt còn Darla cuốc bộ bên cạnh.

Tôi dẫn Darla đi xuyên qua thị trấn, tới ngôi trường tôi nhìn thấy ngày

hôm qua, trường Thánh Paul. Tro bụi trên mái nhà được hất xuống thành
đống xung quanh tòa nhà và dọc hai bên con đường dẫn tới cửa chính đang
đóng im ỉm, khóa trái từ bên trong. Tôi đập cửa nhưng không thấy ai trả lời.
Liệu chúng tôi có đến đúng chỗ không? Tôi nhớ mấy người hôm qua tôi
gặp đều nói ngôi trường này mở cửa cho mọi người mà.

Tôi ra hiệu cho Darla đi theo mình vòng qua cánh cửa kế bên phòng Thể

dục xem sao. Cửa không khóa. Tôi cố gắng rũ sạch bụi trên quần áo rồi cởi
ván trượt đi vào bên trong.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.